Aov: Mộng Tưởng Thanh Xuân

Chương 9: Tập tành livestream


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Aov: Mộng Tưởng Thanh Xuân

Ba ngày kế tiếp, Minh Triết đều vừa chơi leo rank vừa test thử các tướng ở đấu tập để có thể hiểu hết các chiêu thức, mặc dù hắn vẫn chỉ luyện tập mấy con tướng như là Valhein, Violet và Tel’Annas… Đại khái là hắn luyện tướng Ad.

Dựa theo phiên bản cập nhật hiện tại, hắn thấy được chỉ số của mấy con Ad giảm đi có Tel’Annas, và Valhein được tăng chỉ số ở nội tại “Ám khí” và “Chuyến săn mạo hiểm”.

Hắn cũng thường xuyên xem qua các video của Moba Việt, học tập một chút các chi tiết nhỏ ở lane Ad, cùng với cách đánh tướng, thậm chí là một số lưu ý khi di chuyển. Đồng thời còn có Tùng ở bên cạnh thỉnh thoảng chia sẻ kinh nghiệm, tuy rằng Tùng ở rank cao bị hành như con nhưng ở rank thấp thì vẫn dư sức hành mấy người tập chơi.

“Oáp. Lên bạch kim V rồi! Mệt quá đi.” Minh Triết đặt máy xuống, nhìn chiến tích toàn thắng của mình không khỏi nở nụ cười, hắn chưa từng cắm mặt vào game lâu như vậy bao giờ cả. Hắn quả thực đã giảnh cả một đêm để leo rank, càng chơi càng nghiền, đặc biệt là đêm qua gặp được mấy đứa đi Sp khá ổn cho nên hắn có thể thỏa sức xả sát thương.

Bỗng nhiên bên tai truyền tới giọng nói ngạc nhiên của Tùng, “Ơ. Ông thức cả đêm đấy à?”

“Ừ.” Minh Triết gật đầu, đứng dậy đi uống nước.

Tùng kh·iếp sợ nhìn Minh Triết, trong lòng không khỏi cảm thán nhưng khi nhìn thấy chiến tích toàn thắng mà KDA thì toàn【 12/2/3】 【9/1/1】 【7/4/12】… thì giật mình, cầm điện thoại lên lướt xem. Thậm chí hắn còn bấm vào mấy người Mvp thua bên địch, có 1, 2 người có tỷ lệ thắng cao tới 80 %.

Tỷ lệ coa như vậy rất có thể là người chơi rank cao xuống.

Thế mà lại thua một đứa mới chơi game mấy ngày, cái quần què gì thế?

“Làm sao vậy?” Minh Triết đi tới, thấy bạn cùng phòng nhìn chằm chằm điện thoại mình không khỏi lên tiếng hỏi.

Tùng bỏ điện thoại xuống, chậc lưỡi: “Không nghĩ ông làm quen game tốt đến như thế?”

“Ha ha, ông nói đúng. Game này rất thú vị!” Sau đó hắn ngáp một cái, vẻ mặt lờ đờ, mặc kệ Tùng mà bò lên giường ngủ đồng thời nói:

“Trưa nhớ mua đồ ăn về cho tôi với nhé.”

“Ok.” Tùng gật đầu, đi đánh răng sau đó lại tiếp tục hành trình leo rank lên kim cương.

Đợi tới lúc Minh Triết tỉnh dậy đã là 1 giờ chiều, chỉ thấy Tùng cầm hai túi bún chả chấm đặt trên bàn đồng thời giật chăn, hò hét hắn dậy. Minh Triết cảm thấy đầu óc lờ đờ, chân tay bủn rủn, cố lết dậy đi tắm, ngâm mình 10 phút mới tỉnh táo đi ra ngoài.

“Thơm quá.”

Minh Triết vừa mở túi bún chả chấm ra liền ngửi được mùi thơm từ thịt nướng, bụng kêu ùng ục, vội cầm bát giấy ra đổ nước chấm vào sau đó bắt đầu ăn. Đang ăn thì thấy Tùng xem livestream không khỏi ngạc nhiên: “Game này cũng có người livestream à?”

“Có chứ. Sao lại không có?” Tùng nhìn hắn với ánh mắt như nhìn thằng ngu.

“Bình thường tôi không hay xem livestream game lắm nên cũng không rõ… ha ha.” Minh Triết xấu hổ tiếp tục ăn bún, sau đó hắn lại lên tiếng: “Nếu không thì tôi cũng thử livestream.”

“Hả?”Đang xem mấy em gái livestream liên quân ngon lành nghe Minh Triết nói vậy, Tùng ngước đầu lên dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn, giống như đang xác nhận lời vừa rồi là hắn nói ra.

Thấy bạn cùng phòng nhìn chằm chằm mình, Minh Triết nói lại: “Tôi nói muốn thử livestream game liên quân.”

“Ông? Livestream? Đùa nhau à?” Nghe được bạn cùng phòng muốn livestream thì hai mắt Tùng mở to, cảm thấy hắn cũng thật biết đùa. Trình độ của hắn mà đòi livestream thì có ai thèm xem? Nhưng mà Tùng quên mất một điều, không phải cứ chơi game giỏi thì mới được chú ý tới.

Mà Minh Triết lại không nản chí.

Hắn cười nói: “Có gì đâu. Đằng nào thì cũng chơi game, tiện thể livestream biết đâu lại có fan. Hê hê.”

Thật ra Minh Triết cũng từng livestream, đó là hồi năm lớp 12 hắn chơi PUBG nhưng bị mẹ phát hiện, sau đó bị bố đánh cho một trận. Bây giờ đột nhiên nổi hứng lại, nói không chừng đám fan cũ của hắn vẫn còn nhớ tới mình.

Nghĩ là làm, hắn liền quyết định: “Ừm. Chiều nay đi mua đồ luôn. Tối nay chính thức livestream buổi đầu tiên.”

“Vãi, Thật đấy à?” Tùng nghe hắn nói vậy không khỏi há hốc mồm.

“Muốn livestream thì phải có đồ xịn, ông có tiền không?” Nghĩ tới kinh phí để lắp đặt livestream Tùng không khỏi lên tiếng hỏi.

Tùng chỉ biết Minh Triết có tiền, nhưng sẵn sàng bỏ ra mấy chục triệu để sắm đồ thì chưa chắc ai cũng có thể bỏ ra. Nhưng Tùng đã đánh giá thấp tài chính của Minh Triết, chỉ thấy Minh Triết vỗ ngực tự tin nói: “Yên tâm. Tôi có kinh nghiệm.”

“Ông từng livestream rồi à?”

“Ừ. Hồi lớp 12 nhưng bị mẹ phát hiện… ha ha…”

Buổi chiều, khoảng 2h 30 phút Minh Triết chuẩn bị đón xe đi tới các cửa hàng máy tính uy tín thì bắt gặp Hải Ân đang đi dạo bên dưới ký túc xá. Bởi vì tòa ký túc xá của nữ sinh ở phía đối diện cho nên hắn có thể thấy được dễ dàng, hắn thấy, Hải Ân đương nhiên cũng nhìn thấy.

Thế là hắn đi tới chào hỏi: “Ô. Trời nắng không ở trong phòng ra ngoài làm gì thế?”

“Trong phòng hơi chán.” Hải Ân nhẹ nhàng trả lời, sau đó cô nhìn hắn hỏi: “Nhìn cậu giống như đang chuẩn bị đi ra ngoài.”

“Ừ. Mình chuẩn bị đi đến cửa hàng mua máy tính.”

Minh Triết giải thích.

Hai mắt Hải Ân sáng lên, cô hớn hở nói: “Mình đi cùng được chứ?”

“A! Được.” Minh Triết không từ chối.

Cả hai bắt xe đi tới cửa hàng máy tính gần trường, khá lớn.

Vừa vào cửa hàng hắn liền chọn loại máy chất lượng cao, Card đồ họa RX 570+ CPU 8GB… Camera –Webcam, Microphone… Rất nhiều phụ kiện kèm, sương sương đâu đó 45 củ.

“Ây, tiêu tiền thì dễ, kiếm tiền thì khó.” Minh Triết cảm thán.

“Người có tiền nói gì cũng triết lý hết.” Hải Ân ở một bên hâm mộ nói.

Trở lại trường học, lúc này đã 18 giờ chiều. Minh Triết không có tự mình mang đồ về mà để người bên cửa hàng tới lắp đặt thiết bị cho mình, ầy, có tiền đúng là tùy hứng.

Khoảng 15 phút là lắp đặt hoàn tất.

Minh Triết kiểm tra một chút thấy không có vấn đề mới để họ rời đi, sau đó nhìn qua Hải Ân ngồi trên ghế sofa nói: “Gọi Tuyết Sương đi. Hôm nay tôi đãi hai người một bữa.”

“Woa. Nghe được đấy.” Hải Ân vui vẻ, sau đó cô nhìn quanh phòng hỏi: “Ơ mà người ở cùng cậu đâu rồi? Không gọi đi cùng à?”

“À. Tùng về quê rồi.” Minh Triết nói.

“Chà, bữa nay sao tự nhiên mời mình đi ăn Buffet thế? Lại còn đi ăn ở Sen nữa?” Tuyết Sương ngồi đối diện Minh Triết mỉm cười hỏi.

Hải Ân cưới híp mắt, khoác tay lên vai bạn thân hớn hở nói: “Ôi dào, bạn cứ lo làm gì. Người ta mời, bạn phụ trách ăn là được rồi. Nghe nói đồ ăn ở Sen rất ổn, hôm nay có lộc ăn. Hô hô, cả buổi chiều chân đều tê… cần phải bồi bổ.”

Lúc này, phục vụ cũng đi tới vừa vặn nghe được lời mà Hải Ân nói liền liếc mắt nhìn Minh Triết bằng ánh mắt hâm mộ.

Hai người đẹp này lại bị người thanh niên trước mặt này làm cho tay chân bủn rủn, hâm mộ, ầy, mình thì làm nhân viên phục vụ còn người ta đã trái ôm phải ấp rồi.

Ừm, đoán chừng nhân viên hiểu nhầm.

Đợi nhân viên rời đi, Minh Triết liền nói: “Nhanh đi chọn đồ ăn. Sắp đến giờ khách đông rồi đấy.”

Nói rồi hắn đứng dậy đi tới mấy quầy hải sản, Hải Ân cùng Tuyết Sương cũng nắm tay đi tới quầy thịt bò, để nhân viên cắt hai miếng xuống.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top