Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Nếu như hệ thống kinh tế của một quốc gia hoàn toàn dựa vào một đám phần tử chống đỡ, thì nhất định là một kiểu tiêu dùng bất thường, đối với tuyệt đại đa số người mà nói là một hiện tượng cực kỳ không công bằng, bởi vì vật giá luôn vượt xa năng lực tiêu dùng của bọn họ. Tình huống này sẽ chỉ thúc đẩy một kiểu hệ thống kinh tế bất thường, sớm muộn gì cũng phải sụp đổ, bởi vì đại đa số người tiêu dùng đều chịu không nổi. Chỉ cần có một trật tự hoàn thiện mới có thể khiến cho cả hệ thống kinh tế phục vụ cho từng người, đối với mỗi một người tiêu dùng đều công bằng, công chính, như vậy mới có thể hình thành một vòng tuần hoàn tốt đẹp, trường thịnh bất suy. Cho nên mục đích thực sự mà Lý Kỳ xướng liêm chống tham không phải là nhằm vào những tham quan kia, mà là để xây dựng kinh tế của cả Đại Tống.Những thương nhân này đều là những kẻ lõi đời, đương nhiên hiểu rõ ý nghĩa mấy câu này của Lý Kỳ, liên tục gật đầu tỏ vẻ tán thành. Sự dao động về mặt làm ăn này bọn họ vẫn có thể chấp nhận được. Nếu có thể có được hoàn cảnh công bằng, thì bọn họ vẫn đồng ý trả chút giá này. Hai bên vừa nói chuyện vừa giao lưu ngắn ngủi, những thương nhân bọn họ đã lâu rồi không gặp Lý Kỳ, nếu không phải thời gian có hạn, bọn họ hận không thể đàm luận ba ngày ba đêm với Lý Kỳ. Lúc này, một đám người từ ngoài cửa tiến vào, chính là đám người Thái Kinh, Cao Cầu. Bọn họ dường như đã xua tan sự lo lắng do Nhật báo Chuối Tiêu mang đến, trên đường đi tới trò chuyện vui vẻ, nhẹ nhàng thích ý.Mọi người vội vàng tiến lên thi lễ. Thái Kinh là người đỡ đầu nha, nhìn thấy học sinh của mình trưởng thành khỏe mạnh, tâm tình cực tốt, vội cho bọn họ miễn lễ, lại gọi Lý Kỳ qua, cười ha ha nói: - Lý Kỳ, lần này ngươi vất vả rồi. Lý Kỳ cười nói: - Thái sư không cần khách khí, đây là việc tại hạ nên làm, dù sao thì Học viện Thái sư có phát tiền công cho tại hạ mà. Thái Kinh cười ha ha, không nói nữa, nhưng lại đưa ánh mắt cảm kích sang Lý Kỳ, lão ta biết, chút tiền công của Học viện Thái sư đối với giá trị của bản thân Lý Kỳ mà nói, hoàn toàn có thể xem như không đáng kể.Cao Cầu bỗng nhiên sa sầm mặt nói: - Lý Kỳ, hôm nay ta đến không thể tay không quay về đâu. Tuy ngươi làm Phó hội trưởng của Liên minh đá cầu, nhưng ngươi ngày càng ít hỏi đến chuyện của Liên minh đá cầu, đều do đích thân ta xử lý. Hôm nay cho dù thế nào, ngươi cũng phải tìm một nhân tài giúp ta xử lý chuyện của Liên minh đá cầu. Cầu ca chính là Cầu ca, đi cửa sau mà cũng tự nhiên như vậy, khâm phục, khâm phục. Lý Kỳ cười nói: - Thái úy, ngài đây chẳng phải là làm khó ta sao. Ta chỉ là một người làm công, Thái sư mới là người cầm lái chân chính, việc này ngài phải tìm Thái sư nha! Thái Kinh liếc xéo, nói: - Ngươi đừng nói giống như bản thân mình rất ủy khuất vậy, lẽ nào chút việc nhỏ này mà ngươi cũng không làm chủ được?Lý Kỳ cười ha ha, thấy Cao Cầu lại trừng sang, vội vàng nói: - Xin Thái úy yên tâm, ngài là người quyên góp lớn nhất của Học viện Thái sư, đương nhiên sẽ cho ngài một số ưu đãi rồi. Nhân tài đều đã ở đây, còn phải cần có Bá Nhạc phát hiện ra, việc này còn phải xem ánh mắt của Thái úy nữa. Cao Cầu cau mày nói: - Lẽ nào ngươi không hiểu bọn họ?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.