Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Trong đại điện. Chủng Sư Đạo vừa mời hồi kinh trước tiên là nói với Triệu Giai về thế cục phương bắc. Triệu Giai được biết thế cục Yến Vân đã vô cùng ổn định, hơn nữa dưới sự quản lý của Tông Trạch, dân chúng Yến Vân cũng dần dần chấp nhận thân phận con dân Đại Tống, an cư lạc nghiệp, không nén được vui mừng không thôi, không ngớt ca tụng đám người Chủng Sư Đạo, Tông Trạch một phen, dù sao thì Hoàng đế cũng cần công tích mà. Thu phục Yến Vân, trấn an dân chúng đều sẽ được ghi vào lịch sử, hơn nữa cũng sẽ khiến dân chúng tràn đầy lòng tin với chính quyền. Các đại thần còn lại dĩ nhiên đều vui sướng không thôi.Sau khi bàn bạc chuyện ở địa khu Yến Vân xong, Triệu Giai đột nhiên nói: - Liên quan đến tin tức Tây Hạ độc lập, chư vị ái khanh hẳn đã biết tin. Hơn nữa Tây Bắc cũng truyền đến tin tức, Tây Hạ sẽ phái sứ thần đến, xét theo hành trình, sứ thần Tây Hạ chắc chắn sẽ không đến kịp Nguyên Đán triều hội, nhưng bọn họ hoàn toàn không đến vì Nguyên Đán triều hội. Không biết chư vị ái khanh thấy thế nào về việc này? Trần Đông dẫn đầu đứng ra nói: - Khởi bẩm Hoàng thượng, vi thần cho rằng đây chẳng qua chỉ là Tây Hạ lặp lại chiêu cũ, bọn họ thấy Đại Tống chúng ta đánh bại quân Kim, vì vậy chọn theo bên mạnh, đây là lòng dạ kẻ tiểu nhân, không thể kết thâm giao. Triệu Giai gật đầu nhưng không nói gì.Lại có người đứng ra nói: - Hoàng thượng, Trần Ngự sử nói không sai. Từ trước tới nay Tây Hạ đều muốn độc lập làm vương, nhưng bởi vì quốc gia nhỏ yếu, do vậy không thể không dựa vào nước mạnh. Hiện nay Tây Hạ độc lập, chắc chắc sẽ chọc giận nước Kim, chỉ dựa vào chút binh lực của Tây Hạ, căn bản không phải là đối thủ của nước Kim. Cho nên vi thần cho rằng, lần này Tây Hạ phái sứ thần tới, bụng dạ khó lường, ý đồ khích bác quan hệ giữa chúng ta và nước Kim, mà Đại Tống ta vừa mới nối lại quan hệ với nước Kim, nếu vì Tây Hạ mà đắc tội nước Kim, sẽ là vì cái nhỏ mà bỏ cái lớn, không phải là hành động sáng suốt. Bởi vì kế hoạch của Triệu Giai và Lý Kỳ đều tiến hành trong âm thầm, do vậy trong triều có rất nhiều đại thần đều không biết, chỉ có mấy người dựa vào tài trí của mình mà đoán được một chút, nhưng bọn họ cũng không dám khẳng định.Triệu Giai vừa cười gật đầu, vẫn không nói gì cả. Lý Cương đứng ra hùng hồn nói: - Chúng ta và nước Kim kết minh không phải giả, nhưng khoan nói đến chuyện đắc tội hay không gì đó, chúng ta có nguyên tắc của chúng ta, chỉ cần không vi phạm hiệp ước, thì chúng ta làm gì còn chưa đến lượt nước Kim soi mói. Nếu việc này cũng sợ, việc kia cũng sợ, vậy thì có khác gì lúc trước đâu. Y vẫn luôn là thuộc trường phái mạnh mẽ, bình sinh ghét nhất là khúm núm với người khác. Điều y nhắm tới không phải là làm sao xử lý chuyện này, mà là những lời mà người kia vừa mới nói. Triệu Giai vẫn gật đầu vài cái, lại hỏi Chủng Sư Đạo: - Chủng Thái úy sinh ra ở Tây Bắc, cũng từng qua lại không ít lần với Tây Hạ, không biết khanh cảm thấy việc này thế nào? Chủng Sư Đạo đứng ra nói: - Hồi bẩm Hoàng thượng, bởi vì trước đó lão thần không ở Kinh thành, do vậy mục đích mà sứ thần Tây Hạ đến lần này, lão thần không thể biết được, cũng không biết ứng phó thế nào. Nhưng mấy năm trước, quan hệ giữa Tây Hạ và Đại Tống vô cùng mật thiết, mà khi nước Kim và Đại Tống ta đã ký hiệp ước, họ còn nhiều lần châm ngòi quan hệ giữa chúng ta và Tây Hạ, thậm chí cưỡng chế Tây Hạ xuất binh đánh Đại Tống ta, lão thần không biết lúc đó nước Kim có ai sợ Đại Tống ta sẽ cho người hỏi tội không. Câu này nghe ra dường như hữu khí vô lực, nhưng không ít đại thần nghe xong thì hai má nóng bừng, giống như bị người ta bạt tai mấy cái vậy.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.