Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bắc Tống Phong Lưu
-Bây giờ hay rồi, muốn rút người ra cũng không rút được, cải cách này là nguy hiểm nhất đó. Ông ta cũng thuộc phái bảo thủ. Bạch Thiển Dạ lại nói: - Nhưng con lại cảm thấy, Hoàng thượng nói vậy, ngược lại còn có lợi cho chúng ta. Bạch Thì Trung hiếu kỳ nói: - Thất nương, con nói vậy là sao? Bạch Thiển Dạ khẽ cười nói: - Trước đó, Nho sinh cùng chung kẻ thù, toàn bộ lực chú ý đều đặt lên các học phái khác, chỉ vì nội bộ Nho học bọn họ không có vấn đề, nhưng bây giờ lại khác. Hoàng thượng muốn định nghĩa lại Nho học, trong đó chắc chắc phải thay đổi rất nhiều tư tưởng trong Nho học. Như vậy, Nho sinh nhất định sẽ chuyển lực chú ý lên chính học phái của mình, sự chèn ép đối với các học phái khác sẽ trở nên yếu hơn, vậy thì các học phái khác sẽ có cơ hội thở dốc rồi. Mấy lão già Bạch Thì Trung khẽ gật đầu, nhưng nói tóm lại, con đường này vẫn không dễ đi. Mấy người lại đưa mắt nhìn sang Lý Kỳ vẫn trầm mặc không nói. Thái Kinh hỏi: - Lý Kỳ, ngươi thấy thế nào?Lý Kỳ ngẩn ra, nói: - Ta thấy thế nào đều không thể thay đổi được sự thật này. Đạo trị quốc chính thống đương thời và quan niệm của Hoàng thượng có chút sai lệch, Hoàng thượng nhất định phải uốn nắn lại. Việc này đã là ván đã đóng thuyền, có điều ta vẫn đang nghĩ, tại sao sau khi Tần Cối biết được tình hình này, hoàn toàn không tỏ ra buồn bực. Từ đó có thể thấy, trong đó vẫn có lợi ích. Nói rồi, hắn mỉm cười, nói: - Có điều, vừa rồi ta mới nghĩ rõ rồi. Tư tưởng mới sẽ kéo theo một chế độ mới. May mắn chính là, chế độ mới sẽ do chúng ta sáng lập, so với trước kia, thật ra chúng ta có thể thoải mái tay chân hơn. Hơn nữa, oán giận không giải quyết được bất cứ vấn đề gì, chi bằng nghĩ cách làm tốt chuyện này. Hắn là loại người khi gặp khó khăn, nhiều lắm cũng chỉ mắng ngoài miệng hai câu, thật ra trong lòng đầu tiên là suy nghĩ, xem thử có thể tìm được lợi ích cho chính mình trong khó khăn hay không, đây mới là suy nghĩ quán tính của hắn. Bạch Thì Trung nói: - Vậy con định làm sao? Lý Kỳ cười nói: - Thật ra xem xét cả sự việc, người chịu tổn thương lớn nhất là Nho học, bởi vì Nho học là chính thống, muốn đổi chắc chắn phải bắt đầu từ Nho học, Nho học trước kia chắc chắc sẽ thay đổi mới hoàn toàn. Tuy rằng Pháp gia không chịu tổn thương nặng như Nho học, nhưng Pháp gia sẽ trở nên cẩn thận dè dặt, mọi chuyện đều xử lý cẩn thận, bằng không thì cưu chiếm thước sào. Ngược lại chúng ta sẽ không chịu chút liên lụy nào. Lúc mới bắt đầu, chúng ta đã định nghĩa Mặc học là học phái mang tính phụ trợ, đều thảo luận nghiên cứu về mặt học thuật, ví dụ như toán thuật, vật lý, công nghiệp vân vân, tránh đi đạo trị quốc của Mặc gia, nói về mặt này, thật ra chúng ta rất thích hợp để hùa theo quan niệm của Hoàng thượng. Bạch Thiển Dạ hoang mang nói: - Đã như vậy, vậy vừa rồi huynh còn nói Tần Cối chẳng những không buồn phiền, mà ngược lại vô cùng thong dong bình tĩnh. Thái Kinh ha ha nói: - Đây chính là sự khác biệt giữa đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi và thêu hoa trên gấm. Bạch Thiển Dạ bừng tỉnh đại ngộ, nói: - Con hiểu rồi, nếu vốn dĩ Nho học rất cường thịnh, vậy thì những gì mà Tần Cối làm đều có vẻ không đáng kể, nhưng nếu Nho học gặp phải khó khăn lớn, vậy thì mỗi câu mỗi chữ của Tần Cối đều sẽ giúp y thu được trái tim của không ít Nho sinh.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.