Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Khi trở lại phủ nha thì trời đã tối rồi, nhưng Lý Kỳ không có nhiều thời gian trì hoãn, đượng nhiên, hắn không vội vã đi báo cáo Hoàng đế, bởi vì Triệu Giai đã cho hắn làm chủ toàn bộ rồi. Đối với việc mở mang bờ cõi, trước nay Triệu Giai sẽ không phản đối, cho nên việc cấp bách của Lý Kỳ chính là thương lượng chiến lược đổ bộ Nhật Bản với một đám tướng lĩnh. Trong nội đường của Lý Kỳ, Ngưu Cao, Hàn Thế Trung và một đám đại tướng ngồi bên trong. Lý Kỳ nói lại tỉ mỉ tình hình Nhật Bản cho bọn họ nghe, lại hỏi: - Các ngươi thấy thế nào? Hàn Thế Trung nheo mắt lại, nói:- Ta cho rằng nên sớm ngày xuất binh. Nhật Bản chính là một quốc đảo, chỗ khó khăn nhất khi chinh chiến Nhật Bản chính là chiến tranh đổ bộ, nếu không có bến tàu, chúng ta rất khó đổ bộ. Theo ta được biết, hai bến tàu mà Bình thị có được ở Bắc Lục đều được xây dựng dựa theo tiêu chuẩn thuyền hàng lớn nhất của chúng ta, đủ cho chiến hạm lớn của chúng ta cập bến. Ngoài ra, không có bến tàu nào lớn như vậy để chiến thuyền của chúng ta ngừng được. Cho nên, hai bến tàu ở Bắc Lục tuyệt đối không được mất, chúng ta nên nhanh chóng xuất binh, chiếm lấy hai bến tàu kia, củng cố phòng ngự ở địa phương, nhưng vậy binh lính của chúng ta mới có thể liên tục không ngừng mà đổ bộ Nhật Bản, bằng không thì cho dù chúng ta thắng được nhất thời, nhưng ngày tháng lâu dài, cũng sẽ bị kẻ địch tiêu diệt sạch sẽ. - Hàn Tướng quân nói có lý. Ánh mắt Lý Kỳ lại liếc sang người ngồi bên cạnh Hàn Thế Trung, nói: - Ngụy Minh, chiến thuyền Lai Châu hiện đã chuẩn bị thế nào rồi?Ngụy Minh đáp: - Hồi bẩm Xu Mật Sứ, thủy quân Lai Châu có ba trăm chiến thuyền lớn, hơn bốn trăm chiến thuyền vừa, hơn sáu trăm chiến thuyền nhỏ, nhưng chiến thuyền nhỏ không tiện ra biển, hơn nữa Hàn Tướng quân cũng điều hơn phân nửa chiến thuyền nhỏ đến phủ Yến Châu và châu Hồn Nguyên rồi, chân chính có thể xuất chinh Nhật Bản cũng chỉ bảy tám trăm chiếc. Ngụy Minh này trước kia là bộ hạ ở Phúc Châu của Hàn Thế Trung, sau hiệp ước Vân Tang, y liền ở lại Lai Châu, phụ trách thủy quân Lai Châu và xưởng tàu Lai Châu. Lý Kỳ ừ một tiếng, nói: - Thật ra chỗ mà thủy quân có thể dùng không nhiều, dù sao thì chúng ta không cần dựa vào thủy quân để đổ bộ, quan trọng là binh tướng vận chuyển đến địa khu Bắc Lục Nhật Bản. Hàn Thế Trung lắc đầu nói: - Ta không thấy thế. Lý Kỳ ồ một tiếng, nói: - Hàn Tướng quân có đề nghị gì? Hàn Thế Trung nói: - Nhật Bản là do từng đảo nhỏ tạo thành, trong ngũ kỳ thất đảo của Nhật Bản, Nam Hải Đạo và Tây Hải Đạo đều là đảo lớn, cách địa khu Quan Đông một eo biển, nhưng một khi Quan Đông bị tập kích, Nam Hải Đạo và Tây Hải Đạo chắc chắn sẽ xuất binh viện trợ, vậy thì họ nhất định phải vượt qua eo biển. Thật ra chúng ta có thể dùng thuyền hàng vận chuyển binh lính, chiến thuyền hộ tống bên cạnh, đợi sau khi quân đội đổ bộ, chiến thuyền lại nam hạ tiến vào Nam Hải Đạo và Tây Hải Đạo, ngăn cản hai đạo cứu viện, chia ra mà diệt. Ngưu Cao lo lắng nói: - Nhưng nhiều chiến thuyền như vậy, cần rất nhiều nhân lực, Lai Châu khó có thể chiêu mộ nhiều người đến thế. Lý Kỳ nói: - Việc này thì ngươi không cần lo, phía Cao Ly đã hứa xuất ra hai vạn lao dịch, phía Bình thị còn có sáu vạn quân đội thêm vào không ít lao dịch, phía chúng ta lại xuất thêm sáu vạn quân nữa, hai vạn lương binh, đến lúc đó trực tiếp bảo thủy quân làm thuyền phu, khi đến Cao Ly đổi một lượt, khi đến Nhật Bản lại đổi một lượt, hẳn là cũng không sai biệt lắm. Có điềuNói đến đây, hắn cảm thấy sầu lo nói: - Theo như tin tức dò thám, binh sĩ Nhật Bản cực kỳ hung hãn, năng lực tác chiến một mình không thua quân Kim, hơn nữa chế độ trong nước của bọn họ, dân chúng đều tham gia huấn luyện, ai ai cũng là binh, không thể khinh thường.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.