Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Hoàn Nhan Tông Bật sắp khóc rồi, gã cũng là một chính trị gia vô cùng có dã tâm, trước mắt ở bên trong Đại Kim Quốc, gã cũng đành phải ở dưới Hoàn Nhan Tông Vọng và Hoàn Nhan Tông Hàn, đặc biệt Hoàn Nhan Tông Vọng, tuy nhiên Hoàn Nhan Tông Vọng đã già rồi, hơn nữa Hoàn Nhan Tông Vọng cũng tính toán bồi dưỡng Hoàn Nhan Tông Bật làm người nối nghiệp của mình, làm một võ tướng, muốn đạt được quyền lực trong chính trị, thì nhất định phải đạt được đầy đủ binh quyền, Thủy sư Kim quốc này là một tay Hoàn Nhan Tông Bật tạo ra mà thành. Nhưng, chưa từng nghĩ đến, cố gắng mấy năm qua, trong khoảnh khắc đã hóa thành hư ảo. Lại có một viên mãnh tướng nói: - Nhị Thái Tử, nếu chúng ta trở về, vậy Cổ Bắc Khẩu làm sao bây giờ? Chúng ta sao không đập nồi dìm thuyền chiến một trận, bỏ qua Bình Châu, tiến công Yến Sơn Phủ của bọn họ. Đây chắc là tiết tấu muốn đổi nhà a! Khuôn mặt cương nghị của Hoàn Nhan Tông Bật lộ ra một chút do dự, lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, hai địa phương đều cực kỳ trọng yếu, nếu mất Cổ Bắc Khẩu, Đại Tống ổn định lại được phía đông Yến Vân, tập trung tinh lực đối phó Vân Châu, thậm chí còn lấy được ưu thế tiến công chiến lược đối với của Kim quốc. Nhưng Bình Châu chính là đại bản doanh của Hoàn Nhan Tông Vọng và Hoàn Nhan Tông Bật, nếu mất đi Bình Châu, Hoàn Nhan Tông Bật ngay cả nhà để về cũng không có, mấu chốt là Bình Châu đối với gã mà nói, có ý nghĩa chính trị rất to lớn, không để mất được, từ điểm bày mà nhìn, quyết không thể để mất Bình Châu.Mấu chốt hơn chính là, thân nhân của binh sĩ dưới trướng gã cũng còn ở Bình Châu, nếu bỏ mặc Bình Châu, vậy chẳng khác gì là bỏ qua thân nhân của mình, ngươi bảo binh lính làm sao có thể an tâm đánh giặc. Hoàn Nhan Tông Bật liếc mắt nhìn quét các huynh đệ một cái, tuy rằng không người nào lộ ra thần sắc lùi bước, nhưng từ trong ánh mắt của bọn họ, vẫn có thể nhìn đến một tia lo lắng, giờ không thể không cứu Bình Châu a, vì thế nói: - Cổ Bắc Khẩu địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công, chỉ cần phái mấy ngàn người tiến đến là được, chúng ta về tiếp viện cho Bình Châu trước, đợi tiêu diệt được kẻ thù xâm chiếm, lại lấy Yến Sơn Phủ. Nguyên bản gã đi chuyến này là muốn tiến công Yến Sơn Phủ đấy. Nếu chỉ là bảo vệ Cổ Bắc Khẩu, gã không cần tự mình dẫn đại quân tiến đến, nhưng lại vì một sự cố bất ngờ, khiến gã chỉ có thể đổi công làm thủ.Hoàn Nhan Tông Bật phái một viên mãnh tướng dưới trướng lập tức lĩnh năm nghìn dũng sĩ khoái mã tiến đến Cổ Bắc Khẩu nghĩ cách cứu viện, mà chính gã thì lại suất lĩnh chủ lực quay trở lại cứu viện. ...... Cổ Bắc Khẩu. Quân Kim giữ vững được trước vòng tấn công mạnh thứ nhất của quân Tống khiến sĩ khí đại chấn, đối với Đổng Tài cũng vui lòng phục tùng, kể từ đó, trên dưới Cổ Bắc Khẩu đều đồng lòng, lại càng vững như bàn thạch. Có thể nói, quân đội của Trương Thúc Dạ đã mất đi thời cơ tiến công tốt nhất.Nguyên bản đại tướng Đài Thực vừa chết, Cổ Bắc Khẩu quân tâm bối rối, sĩ khí hạ, quân Tống thừa cơ là lấy được Cổ Bắc Khẩu, nhưng địa thế của Cổ Bắc Khẩu lần này đã cứu quân Kim một mạng, hơn nữa Đổng Tài gặp nguy không loạn, tự mình ra trận phòng thủ, làm cho quân Tống chẳng những không đánh hạ được Cổ Bắc Khẩu, ngược lại tổn binh hao tướng. Nhưng đã không còn nhiều thời gian cho Trương Thúc Dạ suy nghĩ đối sách, vì thế ông ta lại lần nữa chọn dùng sách lược của Lưu Kỹ.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.