Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bắc Tống Phong Lưu
Quy Châu. Bởi vì Quy Châu gần sát Cư Dung Quan, đồng thời cũng gánh vác trách nhiệm phòng vệ Cư Dung Quan, vì vậy Hoàn Nhan Tông Hàn là phái đại tướng dưới tay là Di Thứ Bảo ở đó trấn thủ. Đây chính là một viên tướng tài nha, Di Thứ Bảo khi đối mặt với hai tuyến tác chiến của Trương Tuấn, Lưu Cách, lại có thể thủ vững cho tới bây giờ, đây đã là vô cùng tài giỏi rồi, nhưng, đây đã là toàn bộ thủ đoạn của gã, mà quân Tống vẫn còn giữ bài chưa đánh ra hết. - Báo --, khởi bẩm tướng quân, sáng sớm hôm nay quân Tống đột nhiên tập kích bất ngờ cửa nam Cư Dung Quan chúng ta, Cư Dung Quan ở dưới hai mặt giáp công của quân Tống, đã thất thủ rồi. - Ngươi nói cái gì? Di Thứ Bảo bỗng nhiên đứng vụt dậy, giận trừng mắt nhìn người tới. Lính do thám kia sợ tới mức cả người phát run, yếu ớt nói: - Ban đêm ngày hôm trước, quân Tống đột nhiên phái ra một chi bộ đội chạy tới Cư Dung Quan, mà binh lực của chúng ta đều bố trí ở cửa bắc, binh lực cửa nam không đủ, đã làm cho --- làm cho Cư --- Cư Dung Quan thất thủ rồi. Trương Tuấn kia cũng thật lắm chiêu, vừa mới bắt đầu thì toàn lực tấn công mạnh vào Quy Châu, bởi vì Quy Châu là một đạo phòng tuyến vô cùng quan trọng ở phía tây Cư Dung Quan, theo đạo lý mà nói, nhất định phải thông qua Quy Châu mới có thể đánh chiếm Cư Dung Quan, vì vậy, Di Thứ Bảo đối mặt với đợt tấn công mạnh của Trương Tuấn, cũng không dám chậm trễ, mệnh lệnh cho chủ lực tử thủ Quy Châu, lại không nghĩ đến Trương Tuấn đột nhiên tự mình lĩnh một chi năm ngàn người hành quân gấp gáp, trắng đêm đi đường nhỏ trong núi, bởi vì Quy Châu ở một dải Thái Hành Sơn, đường núi phức tạp, hơn nữa trên người chỉ mang theo một bữa lương thực, chỉ trong một đêm đã tới trước cửa nam Cư Dung Quan. Mà khi binh lực của Cư Dung Quan đang cùng đại quân Lưu Cách đối chiến ở cửa bắc, nghĩ đến phía sau có Quy Châu chống đỡ, không cần sốt ruột lo lắng, nào biết đâu rằng đột nhiên một chi quân Tống từ trên trời rơi xuống, xuất hiện ở trước mặt, căn bản phản ứng không kịp, Trương Tuấn mặc dù cũng là xuất thân tiến sĩ, nhưng tác chiến cương mãnh, là một nho tướng vô cùng có quyết đoán, có điểm giống với Hoàn Nhan Tông Hàn kia. Vừa đến quan khẩu, liền lập tức phát khởi tấn công mạnh, hơn nữa là kiểu tiến công không muốn sống.Cùng lúc. Lưu Cách cũng nhận được tin tức, Trương Tuấn đã đến cửa nam, lập tức hưởng ứng Trương Tuấn, phát khởi tổng tiến công, để lên toàn bộ chủ lực tấn công mạnh vào Cư Dung Quan. Cư Dung Quan nguyên bản địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công, nhưng vấn đề là tướng phòng giữ Cư Dung Quan chuẩn bị không đủ, lực chú ý của bọn họ đều đặt tại cửa bắc. Mà ngày hôm trước trời mưa to, bọn họ lại càng không thể lường trước được, Trương Tuấn dám mạo hiểm mưa to, thừa dịp hành quân đêm, một mình xâm nhập, dám lách tới cửa nam, bởi vì ngươi không đánh Quy Châu, liền tùy tiện tiến công Cư Dung Quan, là không có đường lui, một khi viện binh Quy Châu chạy tới, vậy chắc chắn sẽ toàn quân bị diệt. Trương Tuấn tất nhiên biết điều này, nhưng y cũng không có tính toán không công mà lui, y chỉ mang theo lương thực đủ một bữa, lương thực về nhà đều không mang theo, có thể thấy được một kích này của y chính là liều mạng, chính là vì như thế, binh sĩ thủ hạ của y cũng đều biết, nếu không phải có thể một lần hành động liền đánh hạ Cư Dung Quan, thì bọn họ nhất định phải chết, tử chiến đến cùng, không thành công thì thành nhân, cho nên khi bắt đầu tiến công, chiến đấu thật sự là bùng nổ hết tiềm năng, bởi vì đường sống duy nhất của bọn họ, chính là đánh hạ Cư Dung Quan, cùng đại quân Lưu Cách hội hợp, lấy được lương thảo. Theo Trương Tuấn khởi xướng tiến công, chỉ không đến hai canh giờ, liền công phá cửa nam Cư Dung Quan, cửa nam rơi vào tay giặc, cửa bắc cũng lần lượt rơi vào tay giặc rồi, một buổi sáng liền hạ xong một quan khẩu trọng yếu này, do đó đả thông Thái Hành Sơn, lúc này đây đột kích như thiểm điện, Quy Châu căn bản không rảnh phản ứng, đã thêm một gạch huy hoàng vào quân công của Trương Tuấn. - Tướng quân, Cư Dung Quan bị chiếm đóng, quân Tống mặt đông có thể liên tục không ngừng từ Cư Dung Quan tràn vào, không tới một ngày, liền có thể nguy cấp, chúng ta đã là bốn bề thọ địch, nên làm cái gì bây giờ? Di Thứ Bảo vẻ mặt cũng đầy mờ mịt, tê liệt ngã ngồi trên ghế, gã cũng không biết rằng nên làm cái gì bây giờ rồi, một trận chiến Cư Dung Quan, gã vốn tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, làm sao còn có năng lực chống đỡ quân Tống, một lát sau, gã nhiên đứng lên, sắc mặt kiên quyết nói: - Đại Đô Thống mệnh lệnh cho ta trấn thủ Cư Dung Quan, hiện giờ Cư Dung Quan bị chiếm đóng, ta thật sự thẹn với Cư Dung Quan, chỉ có thể lấy cái chết báo đáp ân tình của Đại Đô Thống, lập tức tập hợp binh mã, ra khỏi thành quyết một trận tử chiến với quân Tống.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.