Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chị Dâu, Nhìn Em Một Chút!
Nhìn chung, tình hình kinh doanh của DGr không quá tốt, cũng không quá xấu, chỉ là cứ nhàn nhàn như vậy không phải thứ Ngọc Hiên muốn. Kiếp trước nàng đã là một con người tham vọng, kiếp này sống lại không thể nào lại để mọi thứ lặp lại diễn biến cũ. Ngọc Hiên hoàn toàn cảm nhận được mình chết tâm với Khải Tập, nàng cũng thầm mừng trong lòng, nay cứ việc quẳng hắn ra sau đầu mà sống."Sếp ơi, bản hoạch định ở đây ạ" Vân Nhạc đưa xấp hồ sơ cho Ngọc Hiên, trộm nhìn thần sắc vui tươi của chị ấy, có vẻ hôm nay chị ấy khá vui vẻ, nụ cười cứ ẩn hiện trên mặt.Ngọc Hiên nhận lấy, cảm ơn nhưng không ngước đầu lên nhìn Vân Nhạc. Hai người cứ thế im lặng trong một khoảng thời gian, đến khi Ngọc Hiên cảm thấy bất thường bèn nhìn Vân Nhạc, nghi hoặc hỏi, "Em có chuyện gì?""Dạ… Em chỉ muốn hỏi chị muốn mua lại các dự án chết thật ạ?"Ngọc Hiên gật đầu, "Đúng vậy, sao hả em?""Dạ không có gì ạ" Vân Nhạc nhanh nhẩu mỉm cười, nét mặt trở về đúng với vẻ thuần chân cố hữu. Mặc dù trong lòng Vân Nhạc khá hoang mang về chuyện thu mua lại các dự án bất động sản chết của Ngọc Hiên, thế nhưng Ngọc Hiên đã quyết, Vân Nhạc cũng không thể nào không nghe theo.Những ngày sau đó Ngọc Hiên và Vân Nhạc rất bận rộn, từ việc tham quan các dự án bất động sản bị đình trệ đến công tác thu mua, bao nhiêu tiền bạc sẵn có đều bị Ngọc Hiên dùng hết tất cả. Nàng nhất quyết không mượn đến cha mẹ mình, chỉ lấy hết tất cả từ DGr ra thu mua lại. Việc thu mua lại cũng tương đối đơn giản, Ngọc Hiên bỏ ra tiền còn bọn họ có được tiền để chi trả các khoản nợ, xem như lợi cả đôi bên, tiến hành đến việc kí kết buôn bán.Buổi tối về nhà thường Ngọc Hiên sẽ mệt mỏi đến mức chẳng thèm ăn uống gì nữa, những khi như vậy Huệ Gia rất lo lắng, thế nên những hôm Huệ Gia không phải đi làm, tối Ngọc Hiên trở về nàng thường giúp Ngọc Hiên đấm bóp, rửa chân bằng nước ấm cho nàng ấy. Ngọc Hiên lúc đầu còn ngại ngùng không để cho Huệ Gia ngâm chân cho mình, càng về sau càng quen thuộc, nàng ngâm đôi chân mình trong nước ấm, để mặc cho Huệ Gia vuốt ve bàn chân mình."Cám ơn em" Ngọc Hiên nhìn Huệ Gia, từ góc độ này nhìn xuống chỉ thấy chiếc mũi cao của con bé, mặc dù kiếp này trọng sinh nàng không muốn lại đành hanh với Huệ Gia, không muốn vô lý trịch thượng, không nghĩ lại càng ngày càng có vẻ ngang ngược hơn."Nếu đau chân thì đừng mang giày cao gót nhiều, chị mang giày bệt đi công trình đi" Huệ Gia hơi đau lòng chạm vào những vết sưng đỏ trên chân của Ngọc Hiên, nàng vuốt ve chúng một chút, sau đó dùng nước làm dịu đôi chân sưng tấy của Ngọc Hiên."Cũng không cần em ngâm chân giúp chị đâu, chị có phải con nít đâu mà, chị biết tự lo cho mình" Ngọc Hiên nghĩ mình bôi thuốc một chút cũng ổn, những vết sưng nho nhỏ do mang giày cao gót nhiều này nàng bị cũng quen, không đến nỗi đau đớn như thế.Huệ Gia ngước mắt lên nhìn gương mặt xinh đẹp của Ngọc Hiên, nói, "Để em lo cho chị"Lòng của Ngọc Hiên bỗng chốc mềm nhũn, nhớ lại những gì mình từng làm với Huệ Gia càng thấy tội lỗi, con bé như thiên thần thế này. Kiếp trước nàng cảm thấy Huệ Gia là người chen ngang nhân sinh của nàng, giành hết tất cả của chồng nàng, mặc cho Huệ Gia có đối tốt với nàng như thế nào nàng cũng không mảy may nhìn đến.Nàng đã từng vô lý chèn ép con bé, đỉnh điểm nàng còn muốn con bé giao hết tất cả cho Khải Tập, con bé cũng không ngần ngại hỏi nàng một câu, "Chị thật sự mong muốn vậy?". Sau đó con bé giao tất cả cho Khải Tập, mang theo vali ra đi, không một chút nhìn lại. Càng nghĩ nàng càng cảm thấy thương Huệ Gia, có lẽ con bé thương nàng thật sự."Sao em đối tốt với chị thế? Huệ Gia"Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.