Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Tưởng Thiếu Vũ vừa rơi xuống đất, sắc mặt hơi đổi, vừa rồi lúc hắn bay ở giữa không trung đã cảm giác được một cái chắn đem hắn chặn lại, tuy rằng cái chắn kia thập phần mềm mại ôn hòa, đối với hắn cũng chua sinh ra ảnh hưởng gì nhưng không hề nghi ngờ, nơi này có một vị cao thủ ra tay, có thể làm hắn không hề sở giác, cũng họa mà thành lao, không hề nghi ngờ, tuyệt đối là Lĩnh vực cấp cao thủ.Tưởng Thiếu Vũ cẩn thận mà quét một vòng cửa hàng trang bị, nhìn thấy Lăng Lan đang đứng ở cách bọn họ không xa liền trực tiếp bỏ qua, hắn đem lực chú ý đặt ở những người đang đứng trong góc. Trong đó có một người trung niên sắc mặt nghiêm túc, ánh mắt lập loè nhân nhảy vào mắt hắn, lấy cấp bậc của hắn mà nhìn không ra đối phương sâu cạn, chẳng lẽ chính là người này?Lúc này Tưởng Thiếu Vũ không còn có ý định như lúc đầu nữa, hắn chưa biết vị Lĩnh vực cao thủ này đứng ở bên nào, trong lòng bắt đầu thấp thỏm.Lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy tầm mắt vị trung niên kia chuyển hướng về phía thiếu niên mặc đồng phục trắng đang đứng ở cách bọn họ không xa, miệng giật giật, tựa hồ cùng đối phương nói cái gì. Tưởng Thiếu Vũ trong lòng kinh hãi, hắn cơ hồ khẳng định người trung niên này đứng về phía đối phương, nếu hắn thật sự không cẩn thận đả thương người thiếu niên xinh đẹp trước mặt thì chắc chắn không có trái tốt để ăn.Tưởng Thiếu Vũ có thể làm trường đứng đầu Trường Đệ Nhị Nam Sinh quân giáo thì đương nhiên cũng không phải người có một cái đầu đơn giản, hắn nhanh chóng quyết định, nhìn đối phương chuẩn bị công kích lại đây lập tức dùng tay một chắn, hô: “Tôi nhận thua.”Đáng tiếc, đối thủ của hắn là nhân cách hạn cực hạn bình tĩnh, cho dù lúc này Lạc Lãng muốn cũng không phải là có thể bỏ dở nửa chừng, nhân cách cực hạn-nếu đã cùng đối phương tranh tài, không phân được thắng thua làm sao chịu về chứ.Tưởng Thiếu Vũ nhìn đối phương nghe được lời mình nhưng bước chân căn bản không có hoãn lại, trong lòng tức khắc trầm xuống, hắn cảm giác lần này chính mình thật sự quá xúc động, lúc chưa nắm được thông tin tỉ mỉ của Trường Đệ Nhất Nam Sinh quân giáo đã mù quáng mà tìm tới cửa, quả nhiên là sắc dục huân tâm…… Lần đầu tiên, Tưởng Thiếu Vũ có ý hối hận, quả nhiên trên chữ sắc có một cây đao.Bất đắc dĩ Tưởng Thiếu Vũ lại lần nữa cùng Lạc Lãng đối hám một chiêu, lần này bởi vì hấp tấp, hắn lùi nhiều hơn Lạc Lãng mấy bước, thẳng đến đụng tới phạm vi hạn định của Lăng Lan, hắn lại lần nữa bị chắn xuống.Vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, Lăng Lan đột nhiên nhướng nhướng chân mày, ánh mắt nhìn về phía Tưởng Thiếu Vũ mang theo điểm suy nghĩ sâu xa. Vừa rồi, Lĩnh vực của cô bị công kích một chút, chỉ tiếc người công kích thực lực cùng cô kém quá lớn, căn bản vô pháp phá vỡ Lĩnh vực.Nguyên lai Tưởng Thiếu Vũ nhìn như bị Lạc Lãng bức lui mấy bước, nhưng trên thực tế, khoảng cách hắn bị bức lui cũng không dài như vậy. Lạc Lãng mở ra nhân cách cực hạn bình tĩnh tuy rằng đã thu khoảng cách chênh lệch giữa hai người, nhưng ở trong cơ thể, về phương diện ám kình, Lạc Lãng vẫn là vô pháp đền bù. Cho nên, cho dù Tưởng Thiếu Vũ mất tiên cơ, Lạc Lãng cũng không thể đem Tưởng Thiếu Vũ áp chế đến loại trình độ này.Tưởng Thiếu Vũ sở dĩ biểu hiện như vậy, hoàn toàn là muốn mượn lần công kích này của Lạc Lãng mà thoát ly phạm vi Lĩnh vực, khi hắn sắp sửa chạm vào cái chắn thì sớm có chuẩn bị vận chuyển khí kình xông thẳng cái chắn, đáng tiếc, cái chắn so với trong tưởng tượng của hắn còn chắc chắn hơn nhiều, khí kình công kích qua đi, căn bản không dậy nổi một chút gợn sóng, nháy mắt liền đem khí kình của hắn hấp thu sạch sẽ, hắn vẫn là bị chắn lại.Lúc này Tưởng Thiếu Vũ đã biết, cho dù hắn chủ động nhận thua thì cho dù là Lạc Lãng trước mắt hay vẫn là vị Lĩnh vực cao thủ âm thầm ra tay kia đều sẽ không bỏ qua cho hắn. Kinh sợ, trong lòng Tưởng Thiếu Vũ thoáng hiện hung ác, nếu đối phương không chịu buông tha hắn, vậy hắn như thế nào cũng muốn lấy lại điểm đại giới.Nháy mắt hạ nhẫn tâm, Tưởng Thiếu Vũ không hề lùi bước, khí thế của hắn toàn bộ khai hỏa, cùng Lạc Lãng chiến đấu, dốc toàn lực.Quả nhiên, khai hỏa toàn bộ mã lực, Tưởng Thiếu Vũ lập tức đoạt lại khí thế, đem Lạc Lãng ngăn chặn, nhưng thời gian trôi qua, cục diện lại bị Lạc Lãng vãn hồi, nhân cách bình tĩnh cực hạn càng bị vậy vào hoàn cảnh xấu thì cũng càng lợi hại, mà đánh càng lúc càng lâu, Tưởng Thiếu Vũ rốt cuộc tâm phù khí táo ……“Phanh!” Một tiếng vang lớn, hai người lại lần nữa đối hám, bất quá lúc này đây hai người vẫn chưa nháy mắt tách ra như vài lần trước, vẫn như cũ nắm tay tương, đứng thẳng bất động.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.