Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng
Lục Tranh ngủ một mạch mất năm ngày mới tỉnh.Đúng như lời Khiết Bảo Ngao nói, cậu chỉ đang nhớ lại và tiếp nhận ký ức bị vùi lấp. Nhưng ký ức thật sự rất nhiều mà cậu thì không có khả năng sắp xếp chúng thành một đoạn nối tiếp nghiêm chỉnh, thành ra bị chính sức mạnh của ký ức ép buộc ngủ một giấc.Từ lúc ngất đi, Lục Tranh đã cảm giác được mình bị bắt buộc chìm trong một giấc mơ, trong giấc mơ này cậu đứng bên ngoài chứng kiện những sự kiện xảy ra quanh mình, giống như bị gắn vào trong thân thể của ai đó rồi nhìn những chuyện xảy ra xung quanh. Bản thân cậu có suy nghĩ nhưng không thể dùng nó điều tác động đến con người mà cậu thông qua ánh nhìn, cậu cũng không thể nói hay tự do hành động mà bị cơ thể này chi phối hoàn toàn, cậu chỉ có thể quan sát những thứ cơ thể này có thể nhìn, nghe những thứ mà cơ thể này nghe được, cảm nhận cảm giác của cơ thể này cũng như nghe được suy nghĩ của cơ thể. Nhưng sau đó cậu nhận ra cơ thể này chính là của mình.Bản thân cậu là Lục Tranh, con cháu Lục gia của Đế quốc ngay ở thời tương lai. Năm mười bảy tuổi cậu sốt cao, ngay lúc này linh hồn cậu bị cưỡng chế tách ra khỏi thân thể, đi qua một đường hầm thời gian và không gian đến trước thời điểm mạt thế. Cùng lúc này những ký ức thời tương lai của cậu hoàn toàn không còn thứ gì.Một lần nữa được sinh ra nhưng cậu bị bỏ rơi bên cạnh cô nhi viện vì cặp cha mẹ trẻ không đủ khả năng nuôi cậu. Nơi này cậu lớn lên, gặp một anh tên là Hoành Lãng, hắn ta chăm cậu như em trai. Năm cậu tám tuổi, Hoành Lãng mười tuổi, cả hai được một gia đình nhận nuôi. Ban đầu cặp đôi chỉ muốn nhận cậu ngoài ra không muốn đứa trẻ khác nhưng vì cậu quyết không rời người anh Hoành Lãng nên họ nhận cả hai. Sau đó hai người ta khỏi cô nhi viện, đổi sang họ Lục giống như cha mẹ nuôi.Mặc dù cậu lúc nhỏ không nhận ra nhưng bây giờ thì cậu thấy rõ hai người đã đặt mình tại cổng cô nhi viện cũng chính là hai người đã quay trở lại nhận cậu và Lục Hoành Lãng.Họ rất thương yêu hai người, cho dù Lục Hoành Lãng cực kỳ xuất sắc trêи mọi phương diện họ cũng chẳng bao giờ đem cậu ra so sánh, cũng chẳng tạo áp lực gì, họ đối xử với hai anh em như nhau. Hạnh phúc nhất phải là Lục Tranh, trêи có cha mẹ, bên cạnh lúc nào cũng có anh trai cực kỳ yêu thương mình.Mạt thế xảy ra, cậu có dị năng ám hệ, loại sương mù ăn mòn còn Lục Hoành Lãng thì có dị năng ám hệ thuộc loại sao chép. Hai anh em có thể sống sót, còn đạt được dị năng nhưng cha mẹ hai người thì đã mất do sốt trước mặt thế.Lục Hoành Lãng có dị năng sao chép liền tìm mọi cách để giúp cậu có thêm nhiều dị năng hơn, dù sao càng nhiều dị năng thì càng nhiều lựa chọn để sống sót. Sau đó cậu có thêm bốn dị năng kim, băng, mộc, không gian trữ đồ.Trong một hôm trời mưa, hai anh em phải chiến đấu với tang thi xung quanh nhà nên cậu bị nhiễm lạnh. Tố chất thân thể của Lục Hoành Lãng tốt hơn cậu nhiều, hắn ta chẳng có vấn đề gì nhưng cậu bị sốt không nhẹ. Lục Hoành Lãng lập tức dùng dị năng biến dị thực vật quanh nhà bảo vệ cậu rồi mới rời đi mua thuốc, trước khi đi hắn còn nói với mấy cây biến dị bên ngoài bảo chúng canh nhà cho tốt, có con tang thi nào xông đến thì giết bằng sạch.Sau đó Lục Tranh lần nữa hồn lìa khỏi xác, đi vào đường hầm thời gian và không gian. Lần này ký ức cũng mất nhưng chỉ mất việc cậu có dị năng và chính mình sống ở Trái Đất, còn lại được bảo lưu hoàn hảo. Cậu nhập hồn vào thân thể mình trong tương lai, lấy ký ức còn nguyên vẹn do thân thể lưu lại, bắt đầu cuộc sống đột nhiên trong đầu lòi ra một đoạn hồi ức của con người trước mạt thế. Sau đó viết sách, tham gia nghĩa vụ quân sự gặp Khải Triết, nộp đơn vào học viện, lấy bằng tốt nghiệp loại ưu rồi về nhà lại viết bài kiếm tiền.Cứ vậy cho đến ngày cậu nhảy lầu tự tử phản đối hôn lễ. Linh hồn cậu lại đi qua đường hầm thời gian và không gian, trở về thân thể đang bị sốt ở thời mạt thế, lần này toàn bộ ký ức của cậu mất hết, không còn sót lại thứ gì. Nhưng cơ thể này đã không còn sự sống. Lục Tranh có thể thấy sự tĩnh lặng nơi nhịp tim và cả sự lạnh ngắt của cơ thể.Đi ra ngoài theo ánh sáng, Lục Tranh lập tức bị những cây thực vật biến dị canh nhà tấn công. Thân thể này mất hết ký ức nhưng lại không ngốc, bản năng sinh tồn rất mạnh, thấy mình bị tấn công cũng lập tức phát ra công kϊƈɦ, chỉ trong vài giây đã cắt nát toàn bộ biến dị thực vật.Vô định đi trêи đường, nhiều lần bị con người tấn công, truy đuổi nhưng may mắn nhờ dị năng và phản ứng nhanh nhạy mà đều có thể thoát, không những thoát mà còn đào được tinh hạch của người ta ra để hấp thu. Dù mất đi hết lý trí, không ít lần bị máu thịt cám dỗ nhưng cậu chỉ lấy tinh hạch ăn, tuyệt không động vào thịt người như đồng loại. Nguyên nhân cũng chẳng cao cả gì, đơn giản là vì năng lượng trong máu thịt không bằng một phần triệu năng lượng trong viên tinh hạch bé nhỏ.Quãng thời gian du đãng này, thân thể này cũng thi thoảng có nghe thấy những câu nói hỏi cậu đang ở đâu từ Lục Hoàng Lãng nhưng bản thân lại không để ý đến.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.