Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Hồn Pháp Vô Song
Phong Khải lúc này nhìn thấy đống thịt với máu còn vương trên mặt đất. Dù sao cũng không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy cảnh này, những ngày tháng ở kiếp trước hắn đi khảo mộ đã có rất nhiều các nhà khảo cổ và nhà địa chất khác đi cùng hắn đã từng rơi vào hoàn cảnh như vậy nhất là ở các lăng mộ di tích cổ xưa luôn có những cái bẫy ẩn và luôn có những người ngã xuống thế nên hiện tại hắn không hề tỏ ra hoảng sợ mà chỉ cảm thấy hơi run run một chút. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên chính tay hắn giết người, không những thế mà còn là rất nhiều người. Chợt Phong Khải nhìn xuống cây rìu trên tay, bây giờ hắn mới có dịp để ý lại thứ mà đã giúp hắn cản một đòn chí mạng của tên cầm đầu kia. Cây rìu này thoạt nhìn thì cán vẫn vậy nhưng không hiểu sao lưỡi rìu lại trở nên sáng loáng, giống như làm từ bạc lại không có chút trầy xước nào không giống như cái lưỡi rìu màu trắng ngà kèm theo sứt mẻ vài chỗ như mọi hôm. Phong Khải tò mò, đưa rìu lên rồi bổ một nhát thật mạnh vào khoảng không, cây rìu phát ra tiếng kêu nghe rất thanh thúy.Xuynh!"Âm thanh nghe thật sắc bén"Phong Khải thầm nhủ rồi bắt đầu đưa cây rìu lên trước mặt ngắm nghía. Phải thật tinh mắt mới thấy được trên lưỡi rìu có vài hoa văn khá lạ mắt phát ra màu xanh ngọc lập lòe lúc ẩn lúc hiện như đang chứa một sức mạnh nào trong đó."Cũng không biết tại sao cây rìu lại thành ra như vậy, nhưng thôi kệ dù sao trông cũng đỡ hơn và uy lực hơn lưỡi rìu cũ. Cứ thu về đã!"Nói rồi Phong Khải tặc lưỡi buộc lại cây rìu đằng sau lưng rồi lên đường đi về.Phong Khải rời đi chưa được bao lâu thì có một đám người khác đi tới chỗ Phong Khải vừa đứng. Có tám người tất cả và những người ở đây đều vận y phục đen tuyền và có khăn che kín mặt.Một tên trong số những người áo đen bước lên phía trước nhìn xuống dưới đất thấy xác thịt của đám người vừa nãy liền cất tiếng."Là xác nhóm Ngũ Vệ của tam thiếu gia...không ổn, mau về báo lại cho thiếu gia chuyện này.Nói rồi y xoay người lại rồi cùng tất cả những người áo đen khác không nói không rằng gì mà cùng nhau rời đi chỉ trong chớp mắt...- ---------===----------Sau khi trở về, Phong Khải lại về phòng của mình, khóa cửa cẩn thận rồi trèo lên giường, hai chân xếp bằng, Phong Khải bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện. Phong Khải đưa một tia ý thức của bản thân xuống đan điền để lĩnh ngộ thuộc tính.Lĩnh ngộ thuộc tính không đơn giản chỉ là lĩnh ngộ ra thuộc tính đó trong thiên địa mà còn là lĩnh ngộ tổng thể về thuộc tính đấy, giả sử như thủy hệ thì ngươi phải lĩnh ngộ được đặc tính và bản chất của nước ra sao, Phong Khải bắt đầu định lĩnh ngộ nhưng chợt hắn phát hiện ra điều gì đó là lạ trong đan điền của mình. Trong đan điền của hắn bây giờ ngoài thủy thuộc tính ra còn xuất hiện thêm một thứ gì đó khác lốm đốm trắng, cảnh tượng này rất giống cảnh tượng dòng sông ngân hà chảy ngoài vũ trụ"Chuyện gì đã xảy ra vậy, lẽ nào là thủy thuộc tính của mình phát sinh chuyện gì sao?"Ở Tinh Bích Đại lục, Pháp giả mang thủy thuộc tính không phải là chuyện gì quá to tát nhưng biến dị thủy hệ thuộc tính mới là chuyện lớn đáng phải nói. Từ xa xưa đến nay, trải qua hàng ngàn vạn năm, người ta đã tìm ra và liệt kê tất cả các biến dị thuộc tính, các biến dị thuộc tính cùng nhóm với nhau được xếp vào thành một bảng xếp hạng độ hiếm.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.