Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Kỳ Sử Dương Hậu
Ngày 12 tháng Giêng năm Canh Thìn (980), kinh đô Hoa Lư ngập tràn bầu không khí căng thẳng. Dễ thấy nhất là ở ngoài thành. Từng tốp binh lính qua lại, hối hả ôm củi gỗ, tập hợp lương thực, vũ khí, bố trí canh gác thủ thành, hoạt động buôn bán cũng tạm gián đoạn vì chiến tranh. Lúc này đây, tôi mới hiểu ra cả tòa thành xây dựng dựa trên thế núi là một pháo đài quân sự, một trại lính khổng lồ chứ không phải thành phố cổ đại. Chút hoạt động kinh thương ở phía Bắc Hoa Lư chỉ là bề ngoài mà Đinh Tiên Hoàng cố ý tạo ra. Nhờ không đóng thuế và lại có thể họp chợ trong ngôi thành vững chãi, thần dân các vùng phụ cận mới đổ xô về. Thương nhân ngoại quốc thấy vậy cũng chọn nơi này thành điểm làm ăn. Thực chất cái xứ Hoa Lư toàn là non cao vực thẳm, không phải đồng bằng như thành Đại La hay Cổ Loa. Giao thông chỉ có thể đi đường thủy rồi dùng xe bò, xe ngựa chở hàng vào. Nói chung, kinh thành bây giờ là bộ mặt giả, chuyện mua bán là sự miễn cưỡng, địa thế này chẳng phát triển kinh tế kĩ thuật gì được. Thế mới hiểu, Lý Công Uẩn dời đô về Đại La là quyết định sáng suốt ra sao.Còn bộ mặt thật của Hoa Lư? Chính là hàng nghìn lều trại bao quanh cung điện về phía Nam, Đông, Tây. Và Thành Tràng An – cái kho chất đầy vũ khí, trại nuôi ngựa chiến và “lò luyện” những đạo quân tinh nhuệ nhất. Như vậy, cung điện vàng son này là cái lòng đỏ trứng gà và binh đoàn quân đội quay quanh như lòng trắng trứng. Nghĩ mà phát sợ!Binh đội trong nước nằm rãi rác ở các vùng biên cương, vùng cai trị. Tập trung trong thành cũng chỉ có một nửa số quân. Phải ngồi chờ giặc ở Hoa Lư thế này đã là hạ sách vì binh lính không thể rình rang hành quân đến Ái, Hoan. Phải để bọn Chiêm hứng chịu sự nổi giận của các bộ tộc trước. Nếu may mắn vượt qua tai biến này, triều đình sẽ dễ dàng thu phục toàn bộ hai châu phía Nam.Tôi làm Thái hậu, được giấu kĩ trong cung điện vàng, dĩ nhiên sẽ là một trong những người chết cuối cùng nếu Hoa Lư thất thủ. Toàn nhi còn bé nhưng hiểu biết cơ bản dĩ nhiên không thiếu. Nó sinh ra đã ăn sung mặc sướng, được ủ ấp trong hoàng cung sa hoa, chưa có khái niệm rõ ràng về chiến tranh. Thấy vẻ mặt căng thẳng của mọi người, Đinh Toàn cũng linh cảm được mối nguy hiểm. Dạo này Lê Hoàn lo việc công, không ở bên cạnh nó nên Toàn nhi ỷ lại vào tôi. Thằng bé bắt đầu bám lấy tôi mọi lúc mọi nơi. Nó hỏi nếu giặc đông quá thì làm sao, nếu chúng ta không chặn được thì làm sao, nếu giặc vào tới Tây thành thì thế nào? Tôi rất muốn trả lời “thì chết hết” nhưng nghĩ lại dọa trẻ con có gì hay, liền an ủi hoàng thượng rằng Nhiếp chính vương và các tướng sẽ không để điều này xảy ra.Rạng sáng ngày 13 tháng Giêng, tôi ăn mặc chỉnh tề bước ra khỏi Vân Sàng cung. Không biết có tin tức gì chưa, cả đêm lo mà không ngủ nổi. Đi một mạch tới điện Thiên Long, tôi rất bất ngờ khi trông thấy Khuông Việt Đại sư ngồi trên mõm đá, nhìn chầm chầm về phương Đông. Người này tôi tương đối sợ. Ông ấy rất hay đến đánh cờ với Vân Nga, bọn họ như những cao nhân rỗi rãi đàm đạo. Tôi bây giờ làm gì có “nội lực” để nói chuyện với vị thiền sư này chứ? Bù lu lù loa thế nào cũng lòi cái ngu ra, 36 kế tôn tử, chạy là thượng sách! Tôi vừa tính rẽ hướng khác thì đã nghe ông ấy chào- Thái hậu thiên tuế, hôm nay người xuất môn sớm quá!Tôi hết đường lui, đành ngẩn cao đầu, quý phái như con chim công mà đi từng bước về phía đại sư- Khuông Việt đại sư, đã lâu không gặp, dạo này ai gia thân thể bất an, không mời ngài đến Vân Sàng đánh cờ được nữa… Đại sư không trách chứ?Ngô Chân Lưu là một ông lão đôn hậu. Ông đứng dậy, cúi ngưới hành lễ rồi hồ hởi nói- Làm gì có. Thái hậu bận bịu lo chuyện nước, lão nạp đâu dám quấy rầy. Đại Cồ Việt vận khí tốt lắm, hoàng tộc được thần Long năm nay bảo hộ, Chiêm Thành e là không đi tới được cửa biển nước ta!- Ai gia không hiểu ý đại sư lắm…Ngô Chân Lưu một tay lần tràng hạt, một tay chỉ về bình minh vàng óng ánh phía chân trời Đông, giọng điệu ngâm nga:“Ráng vàng thì nắng, ráng trắng thì mưa.Ráng vàng thì gió, ráng đỏ thì mưa.Ráng mỡ gà, ai có nhà thì chống.” [1]Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.