Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nếu Yêu Chỉ Là Gặp Thoáng Qua
Phạm Diệp lấy ra một mũi tên, đầu mũi tên màu đen, chỉ cần gặp gió sẽ sinh ra lửa, hắn chỉnh lại cung tên, miệng chậm rãi nói:“Cỗ nhân là ai không quan trọng, quan trọng là, nếu mất vị có nhân này, Hoàng Thượng nhất định không dám xuống cửu tuyền gặp tổ tiên, nhị vị không phát hiện ra sao, xung quanh đây có đầy thị vệ trong hoàng cung canh gác, chỉ có riêng đây này là không có, bởi vì chỗ này của Hiệp vương phủ cách từ đường của cố nhân kia rất gần. Nơi này có một quy định, bất luận phát sinh sự việc gì, trong vòng một trăm mét không cho phép quan binh xuất hiện. Ta sẽ cho tên Hoàng Thượng này một món quà, để cho hắn nhớ rõ về sau ít nghe lời Hà ái khanh của hắn đi, nếu còn lặp lại chuyện này lần nữa, ta sẽ khiến cho hắn ngày ngày không thể yên ổn.”Lời còn chưa dứt, kia mũi tên « sưu » một tiếng bắn ra, Tư Mã Hi Thần nghe thấy tiếng tên bay xé gió, trong lòng âm thầm khen ngợi một tiếng, người này quả nhiên hảo võ nghệ, một chiêu này, không phải người bình thường có thể làm được. Nhìn như không dùng lực, nhưng kì thực là hội tụ nội lực, tên bắn ra, giống như không tiếng động, nhưng lại nhắm thẳng đến đích . Chỉ thấy xa xa, một ngọn lửa cháy lên, nhằm thẳng vào một ngọn cây trong hậu viện của Hiệp vương phủ, thật rất đẹp.“Phạm tiên sinh, hảo tên pháp!” Tuyết Liên bật thốt lên lời khen ngợi.“Ngươi có muốn thử một phát không ?” Phạm Diệp đem tên đưa cho Tuyết Liên,“Rất thú vị , cái này giống như ngươi châm lửa thiêu lông mi của Hoàng Thượng vậy, nhất định có thể đem hắn lập tức thiêu cháy, lúc này, có thể thị vệ đã nhìn thấy ,bọn chúng sẽ lập tức thông báo với quan viên phụ trách, sau đó, ngươi lại bắn lần thứ hai, bọn quan viên này sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đi truyện tin cho tiểu tử Hoàng Thượng kia, rồi sau đó, Hoàng Thượng sẽ phát hiện ngọn lửa đang lan theo chiều gió, sau đó lập tức quần áo không chỉnh chạy khỏi hoàng cung, ai nha, thiêu nơi này, khác gì muốn mạng của hắn nha !”Nghe giọng điệu tinh quái của Phạm Diệp, Tư Mã Hi Thần lanh lảnh cười, không nói gì, hắn đương nhiên biết, cái từ đường kia, là thờ phụng một số vật phẩm mà mẫu thân đã từng dùng qua, những vật phẩm đó được triều đình coi như vật phẩm thần thánh, nếu xảy ra vấn đề, chỉ sợ đương kim Hoàng Thượng không còn mặt mũi nào đi gặp phụ thân Lý Cường đã chết của hắn.Tuyết Liên tiếp nhận hỏa tiễn, cầm ở trong tay, có chút nặng, hẳn không phải là hỏa tiễn bình thường, nhịn không được tán thưởng một tiếng,“Phạm tiên sinh quả nhiên hảo thủ pháp, tên nặng như thế này, mà có thể bắn ra dễ dàng như vậy. Không biết Tuyết Liên có bắn được đến nơi Phạm tiên sinh vừa bắn không ?”Phạm Diệp mỉm cười, thản nhiên nói:“Ta chỉ dùng một chút tiểu xảo thôi, nếu muốn so sánh sức lực, chỉ sợ tại hạ cùng cô nương khó phân biệt cao thấp. Về phần bắn tới đâu, tùy ngươi, dù sao hậu viện của Hiệp vương phủ cũng chẳng phải rộng rãi gì, bọn thị vệ hay dùng nơi này làm nơi luyện võ, chẳng có vật phẩm gì quí giá, ngươi tùy tiện bắn là được, chỉ cần không bắn quá xa khoảng cách của ta là được rồi.”Tuyết Liên gật gật đầu, kéo căn cung, mũi tên « sưu » một tiếng bay ra.“Kém xa thủ pháp của Phạm tiên sinh.” Tư Mã Hi Thần nhẹ nhàng cười, nói,“Ở trong Ngạo Lâm sơn trang ngươi vốn là một người nổi tiếng, không nghĩ tới, một có phụ tá nho nhỏ của Hiệp vương phủ cũng có thể làm ngươi ảm đạm thất sắc.”Đang nói, chợt nghe thấy tiếng ồn ào phía hậu viện Hiệp vương phủ, có tiếng ểước chân vội vàng chạy tới của quan binh, Phạm Diệp mỉm cười, nói:“Được rồi, chúng ta tạm thời rút lui thôi, chỉ sợ bọn quan binh vô dụng này lại tìm kiếm xung quanh, tìm được chúng ta, lại phải phí chút võ mồm, rất là không thú vị. Nhị vị, nếu muốn tiếp tục ở lại , tại hạ cũng không phản đối, tại hạ phải rời khỏi đây .”Tư Mã Hi Thần hơi hơi sửng sốt, liền thấy thân ảnh Phạm Diệp chợt lóe, giống như tan biến vào trong đêm đen, trong lòng hắn sửng sốt, khinh công của người này thật tốt, nhưng mà tại sao thủ pháp khinh công này có vài phần quen thuộc ?! Không giống với khinh công của hắn, chỉ là thấy cái vài phần quen mắt, giống như –“Thiếu chủ nhân, chúng ta cũng rời đi đi.” Tuyết Liên nhìn Tư Mã Hi Thần, nhẹ giọng nói,“Phạm tiên sinh nói không sai, để bọn quan binh mò đến nơi này, lại phải giải thích dài dòng, rất không thú vị, không bằng chúng ta cũng rời đi đi. Cũng không biết thiếu phu nhân cùng kiều hà đang ở chỗ nào, bây giờ sống ra sao ?”Tư Mã Hi Thần gật gật đầu, cùng Tuyết Liên ra khỏi mảnh rừng, nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.