Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Nhật Ký Làm Giàu Trên Thảo Nguyên
Chủ nhà Cáp Nhật Hồ thêm trà sữa vào thức ăn chính mà không nghĩ ngợi gì."Xem số trà này vẫn đủ cho A Âm nấu trong nửa tháng. Một lát nữa ta lại đi hỏi Ba Nhã Nhĩ, nhờ hắn khi ra ngoài mua về một ít trà dùm chúng ta."Tất nhiên, phải với điều kiện rằng nó không đắt, nếu mà đắt quá mức, thì khỏi luôn. Những người dân nhỏ bé nuốt không nổi mấy thứ gì cao quý."À mà, hai con thỏ mà lão đại săn được đang thoi thóp sắp chết, chốc nữa ta giết thịt lột gia, lão đại sẽ đi với ta.""Con cũng muốn đi!"Triều Lạc và Bảo Âm đồng thanh, giương mắt mong đợi nhìn cha và đại ca. Ban đêm ở trong lều chán ngắt, còn không bằng đi xem giết thỏ."Đi cũng được, đến lúc đó đừng bị dọa mà khóc đấy."Cáp Nhật Hồ không lo cho con gái lớn, dù sao thì con bé cũng từng xử lý nhiều thú săn với vợ hắn, người hắn lo lắng chính là đứa con gái nhỏ, mỏng manh lại yếu ớt, cũng chẳng biết có sợ máu hay không.Đương nhiên Bảo Âm không sợ rồi, trên đồng còn cái gì mà nàng chưa từng thấy qua, lúc nhỏ còn thấy những con sói chạy vào đồng cỏ cắn gia súc mà, cảnh tượng đẫm máu hơn rất nhiều.Cáp Nhật Hồ thấy con bé không hề có biểu hiện rụt rè, trong lòng vô cùng vừa ý. Điều hắn lo nhất là đứa trẻ này chưa quen với cuộc sống ở đây. Mấy tháng trước có người trong tộc cưới một nha đầu thành phố về đây, không biết làm gì cũng không nói không rằng, thấy đồ vật có dính chút máu liên la hét không ngừng, như thể thấy thứ bẩn thỉu. Làm cụt hứng.So với nha đầu thành phố đó, mười đứa trẻ về từ thành phố lần này khá hơn rất nhiều. Nhiều nhất cũng chỉ là khóc vào ngày đầu tiên đến đây, vài ngày sau đã thích ứng khá tốt. Đặc biệt là Bảo Âm, nếu không phải vì thân thể gầy gò thì không ai có thể nhận ra nó là một đứa trẻ đến từ miền nam."Cha, thịt thỏ này lại phải đem đổi lương thực sao?"Ngay khi Triều Lạc vừa mở miệng, Cáp Nhật Hồ liền ngừng mọi động tác, trong lòng bất giác thở dài, đúng là có lỗi với mấy đứa trong nhà mà.Nói thật thì, khi hắn quay về và nhìn thấy hai con thỏ này, quả thực là nghĩ như thế. Bây giờ đã là tháng mười, nửa tháng nữa trời sẽ trở lạnh, sau một tháng tuyết bắt đầu có rơi, đến lúc đó thu hoạch săn bắn trong tộc thế nào cũng bị giảm sút, nếu trong nhà không tích trữ thêm lương thực, mùa đông sẽ phải chật vật.Hắn muốn trả lời, nhưng mà nhìn ánh mắt háo hức của con gái, lại không thốt nên lời, vẫn là vợ đã cứu hắn.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.