Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu
Nội dung câu chuyện quá mạnh mẽ, vốn cô nghĩ rằng Tống Đình Thâm còn sống, chỉ cần cô không đi ra ngoài du lịch, Tần Ngộ sẽ không xuất hiện, kết quả hắn vẫn xuất hiện tạo ra cảm giác tồn tại vài lần, gây thêm không ít chuyện phiền toái cho cô. Vốn cô nghĩ rằng Tống Đình Thâm còn sống, Tống thị sẽ không có vấn đề gì, nhưng hiện tại xem ra, cô giống như sắp bị vả mặt rồi.Nguyễn Hạ quyết định chờ Tống Đình Thâm trở vềm nói bóng nói gió hỏi han một chút…Tuy rằng cô cũng không biết bản thân có thể giúp đỡ việc gì.Buổi tối, Nguyễn Hạ vẫn luôn chờ đợi Tống Đình Thâm trở về, đã sắp mười một giờ rồi, bình thường vào lúc này, cô và Vượng Tử đã sớm đi ngủ rồi.Lúc Tống Đình Thâm đưa áo khoác cho Nguyễn hạ, anh vẫn rất ngạc nhiên: “Muộn đến thế này rồi sao em vẫn còn chưa ngủ?”Nguyễn Hạ giống như một con ong mật chăm chỉ vậy, vừa giúp anh treo áo khoác lên, vừa giúp anh rót nước ấm, cuối cùng còn hỏi thăm: “Anh có đói bụng không? Em đi làm thức ăn khuya cho anh.”Tống Đình Thâm vẫn rất hưởng thụ dáng vẻ cô bận bịu vì mình, tuy rằng anh cũng không quá đói, có điều hiện tại buổi tối lạnh, ăn chút gì đó làm ấm dạ dày cũng không tệ, anh gật đầu: “Được.”Buổi tối mùa động, ăn một chén mì sợi nóng hôi hổi vẫn rất thoải mái.Tống Đình Thâm uống hết sạch nước mì, mãi đến lúc cảm thấy trên người mình toát ra một lớp mồ hôi mỏng, lúc này anh mới cảm khái nói: “Có vợ thật tốt.”Không đợi Nguyễn Hạ nói thêm gì, anh đã đứng dậy cầm bát đi về phía nhà bếp.Nguyễn Hạ cũng đi theo anh vào phòng bếp, trong nhà có máy rửa chén, nhưng hiện tại chỉ có một cái bát, Tống Đình Thâm dứt khoát đứng cạnh bồn nước, động tác lưu loát nhanh chóng rửa sạch bát.Cô đi đến phía sau Tống Đình Thâm, học theo tình tiết trong phim truyền hình, đưa tay ôm lấy thắt lưng anh từ phía sau, cọ cọ.Không ai nói lời nào, cả hai đều phá lệ quý trọng giờ khắc này.Buổi tối như vậy đối với Tống Đình Thâm mà nói là cực kì tốt đẹp, một chén mì nóng hổi, một cái ôm không tiếng động, đủ để có thể xua tan những mệt mỏi mà anh tích tụ suốt mấy ngày này.“Hiện tại anh bề bộn nhiều việc, có phải là công ti xảy ra chuyện gì rồi không?” Nguyễn Hạ không thể không chủ động phá vỡ sự ấm áp lúc này, hỏi dò: “Em thấy mỗi ngày anh đều đi sớm về muộn, tuy rằng có rất nhiều chuyện em không hiểu được, có điều anh nói ra rồi cũng có thể khiến em an tâm hơn một chút, bằng không em sẽ nghi ngờ có phải anh có chuyện gì bên ngoài hay không.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.