Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Pháp Y Trạch Đông Bạch
Vì tối qua chúng tôi ngủ khá trễ nên sáng nay mãi tới đầu giờ Tỵ ( 09 giờ đến 11 giờ) mới dậy. Vẫn như thường lệ Xuân Bách đều dậy trước tôi, cậu ấy đã nấu ít cháo cho buổi sáng. Trong phòng, tôi nghe có tiếng người nói chuyện với Xuân Bách rinh rả, tỉnh dậy trong cơn mê ngủ tôi xác nhận đó là tiếng tên ôn Khánh Bang, hắn ta nói:- " Nè Tiểu Bách, cậu không nên đối xử vô tình với bạn học lâu năm với cậu như vậy được. Cậu giúp tôi được mà, chỉ có cậu mới giúp được tôi thôi, Tiểu Bách".- Xuân Bách đáp nhanh: " Tôi đã nói không được mà, lỡ Thành Lạc biết được anh ấy sẽ giận tôi. Huynh đừng nói nữa."Tôi nghe loáng thoáng: gì mà chỉ cậu giúp được...rồi Xuân Bách lại trả lời như vậy với Khánh Bang. Tên ôn này sáng sớm tới đây có ý đồ gì với Tiểu Bách, tôi thay đồ đi thẳng một mạch tới nhà bếp nơi Xuân Bách và Khánh Bang đang nói chuyện đứng trước cửa tằng hắn một tiếng nhìn thẳng Xuân Bách hỏi:- " Chuyện gì mà mới sáng sớm hai người đã ở đây nói nhộn nhịp rồi, Tiểu Bách có chuyện gì mà lỡ anh biết sẽ giận em. Không lẽ tên ôn kia đòi hỏi gì em sao, Tiểu Bách?".- Xuân Bách vội vàng đáp lại: " Thành Lạc, anh đừng nói vậy không có chuyện gì cả. Em với Khánh Bang đang nói chuyện thu xếp đồ để chúng ta đi Tây Vực".- Tôi quơ tay lên nâng nhẹ cầm Xuân Bách hỏi lại: " Thật chỉ có vậy không? Tốt nhất em đừng giấu anh vì sớm muộn anh cũng sẽ tra được".- Mặt Xuân Bách đã đỏ ửng lên gật đầu nói: " Thật, không có gì cả".- Tên ôn Khánh Bang nói chen vào: " Phải đó, không có chuyện gì. Thành Lạc huynh đừng nghĩ nhiều, Tiểu Bách vẫn chỉ là người của huynh thôi". Nói rồi Khánh Bang cười cười rồi đi ra cửa. Trước khi về hắn còn quay đầu lại nói vọng lên:- " Tiểu Bách nhớ nha, cậu đồng ý rồi đấy ".- Xuân Bách bất ngờ chạy ra trước cửa bếp nói lớn: " Khánh Bang tôi đã nói đồng ý hồi nào, huynh đừng có cà rỡn".Tôi càng khó hiểu câu chuyện hai người, ngồi xuống bàn ăn lấy tay xoa xoa giữa ấn đường. Xuân Bách quay vào thấy tôi xoa ấn đường hỏi:- " Tối anh ngủ không ngon sao giờ đau đầu rồi? Em dọn bữa sáng cho anh ăn xong thì nằm nghỉ thêm đi".- Tôi đáp lại với giọng cố ý móc Xuân Bách: " Tối qua anh ngủ rất ngon, chỉ là câu chuyện giữa em và Khánh Bang khiến anh đau đầu".- " Ơ anh lại như vậy, em với Khánh Bang thật sự chỉ bàn về đồ đạc mang đi thôi. Anh lúc nào cũng móc em". Xuân Bách đổi giọng giận lẫy đặt bắt cháo lên bàn ngồi xuống, gương mặt cậu ấy rủ dưới bàn giống như cái đêm chúng tôi nói rõ với nhau.Nhìn người ngồi cạnh mình như vậy tôi lại không đành lòng chọc nữa, tôi ngồi dậy đổi ghế ngồi sát bên cạnh Xuân Bách bàn tay tôi cầm chặt tay cậu ấy trong lòng bàn tay mình nói:Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.