Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ta Sinh Con Cho Tổng Tài
Edit + Beta: Vịt Bạch Hướng Thịnh cầm vợt, vẫn duy trì tư thế đánh cầu: "Bên Tưởng Hạo sao thế?" "Cạnh tranh thôi," Dư Bảo Nguyên phát một cầu, "Làm kinh tế thực, cạnh tranh cũng không nhỏ. Nhất là gần đây dưới tình hình tổng thể kinh tế thực đình trệ như vậy, áp lực của hắn càng lớn hơn. Nghe nói gần đây còn có một nhãn hiệu ăn uống khác, đối nghịch khắp nơi với Tưởng Hạo, liều mạng chiếm đoạt thị trường cướp khách hàng. "Haizz," Bạch Hướng Thịnh thở dài, "Tay trắng dựng nghiệp vốn chính là chuyện không dễ dàng, Tưởng Hạo đánh cược với cha hắn một ván lớn như vậy, giờ quay đầu lại cũng không có đường, khó hơn nữa cũng chỉ có thể hướng về phía trước." Dư Bảo Nguyên gật gật đầu, "Đúng thế, anh không biết, Tưởng gia thật sự rất nhiều người chờ xem trò cười của Tưởng Hạo, tôi nghĩ Tưởng Hạo và Lý Kha, hiện giờ đang trải qua thời điểm khảo nghiệm lớn nhất. Nếu bọn họ có thể vượt qua, tôi nghĩ sau này cũng có thể đi dài lâu." Bạch Hướng Thịnh gật gật đầu, vung vợt, lại không đánh đến cầu. Y tiếc nuối thở dài, buông vợt xuống đi tới một bên: "Chúng ta cũng trong âm thầm phối hợp với bọn họ đi, giúp tuyên truyền, giúp giới thiệu đơn, tôi nghĩ hẳn vẫn có chút giúp đỡ." "Được," Dư Bảo Nguyên đi tới bên cạnh Bạch Hướng Thịnh, "Vậy lát chúng ta đi ăn bữa cơm, sau đó thương lượng tỉ mỉ." Đánh xong mấy ván cầu, Dư Bảo Nguyên, Bạch Hướng Thịnh cùng với Lộ Dương ở gần đây tìm quán ăn, gọi vài thứ, thương lượng về tình hình của Tưởng Hạo và Lý Kha trước mắt, đại khái quyết định, phân công làm thế nào lợi dụng tài nguyên trong tay mình đi hỗ trợ âm thầm. "Bên tôi có giao thiệp với đoàn đội đóng gói," Bạch Hướng Thịnh ngồi trên ghế mây, uống ngụm cafe ấm trong tay, "Tôi sẽ liên hệ một vài team marketing đáng tin, tạo thế cho Tưởng Hạo, dẫn lưu lượng, giảm bớt bị người sát giết uy phong." "Tôi liên hệ với một vài tiền bối giới ăn uống, đến lúc đó có thể giảng cho Tưởng Hạo một chút kinh nghiệm, tham mưu giúp Tưởng Hạo, cũng dễ để Tưởng Hạo ít đi đến ngã rẽ." Dư Bảo Nguyên cũng nói. Lộ Dương lúng túng ho khan một tiếng. Lục thị căn bản không có liên quan đến ăn uống, hắn cũng không biết giúp thế nào, hồi lâu, hắn mới đỏ mặt nói: "Vậy tôi đến lúc đó...... tôi đến mấy quán của Tưởng Hạo tiêu xài nhiều chút......" Dư Bảo Nguyên cười xoa đầu hắn: "Cậu cứ tạo tinh thần đi." Lộ Dương le lưỡi. Dư Bảo Nguyên bưng cafe, đang định uống, lại thấy điện thoại mình rung. Cậu cầm lên nhìn, là điện thoại của Cố Phong.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.