Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện [Thập Niên 70] Nàng Dâu May Mắn
Bố mẹ hai bên đồng ý, lời người mai mối, và tổ chức đám cưới trước sự chứng kiến của người ngoài.Lương Thế Thông không trả lời Qúy Thục Hiền ngay lập tức, anh nhấc thùng nước lên mới đáp: “Ừm.”Lương Thế Thông đáp lại một chữ đã rời đi, Qúy Thục Hiền vẫn còn đứng tại chỗ, nghĩ đến câu trả lời của Lương Thế Thông, anh đồng ý.Trên mặt Qúy Thục Hiền mang theo nụ cười, ngẩng đầu nhìn Lương Thế Thông, thấy anh đã đi xa được chừng mười mét, ở phía sau gọi tới: “Đồng chí Lương, chờ một chút.”Lương Thế Thông dừng bước: “Còn có chuyện gì sao?”“Đồng chí Lương, đây là của nhà anh đúng không? Anh mang nó về nhà giúp tôi nha?” Sau khi nói chuyện với Lương Thế Thông, lại phải đến nhà anh trả đồ, trong lòng luôn có chút xấu hổ, không bằng trực tiếp trả đồ cho anh, nhờ anh mang về giúp cô, một lát cô lại đến nhà đại đội trưởng một chuyến, đi xin nghỉ, chiều nay lên thị trấn một chuyến.Cô đã học được từ trí nhớ của nguyên chủ rằng trong thị trấn có điện thoại. Điện thoại ở đây cũng giống như thư từ của thời đại cô vậy, có thể nói chuyện, để cho người cách ngàn dặm(*) cũng có thể nghe được.(*) 1 dặm (mi) = 1.609344 km.“Ừ.” Lương Thế Thông cầm lấy đầu cuốc, mang về nhà.Lương Thế Thông đi rồi, Qúy Thục Hiền cũng đi vào thôn, chỉ là cô đi khá chậm, không lâu sau cô đã không còn nhìn thấy bóng dáng Lương Thế Thông.Qúy Thục Hiền trở lại thôn, lập tức đi thẳng đến nhà đại đội trưởng, nói chuyện xin nghỉ với anh ta.Trong nhà đại đội trưởng, vợ con anh ta đều có ở nhà, Qúy Thục Hiền ở trước mặt vợ con anh ta nói chuyện xin nghỉ, anh ta cũng không thể ngăn cấm, chỉ có thể xụ mặt nói: “Thanh niên trí thức Qúy, cô phải biết rằng công việc của các cô khi tới đây là xây dựng nông thôn, lần này tôi cho phép cô nghỉ, sau này không thể xin nghỉ mãi vậy được.”Kiếp trước Qúy Thục Hiền đã gặp đủ loại người, loại người bên ngoài giả vờ đứng đắn, bên trong thối nát như đại đội trưởng, cô nhìn thấy nhiều nhất. Đối với lời nói của đại đội trưởng, cô cũng chỉ tỏ vẻ đã nghe hiểu.“Đại đội trưởng, tôi biết rồi, sau này tôi sẽ chú ý. Anh bận việc đi, tôi đi trước đây.”Qúy Thục Hiền nói xong thì rời đi. Đã xin nghỉ được, vậy buổi chiều cô có thể đến thị trấn gọi điện thoại, lúc nguyên chủ đến đây đã học thuộc lại số điện thoại trong nhà, cô chỉ cần tìm trong trí nhớ là gọi điện thoại được.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.