Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện [Thập Niên 70] Phúc Bảo
Phúc Bảo rụt vai lại, gục sát đầu xuống. Cô bé bấu chặt góc áo, lo lắng nói: “Bác dâu cả bảo con là đồ xúi quẩy, nói con là sao chổi đầu thai. Ai mà nuôi con thì nhà đó cũng gặp xui xẻo. Con nghĩ kỹ lại từ lúc con vào nhà họ Cố, bác dâu cả hình như đã cãi nhau với bà nội hai lần cũng bởi vì con. Trong lòng con thấy khó chịu quá. Cha...”Cô bé ngẩng mặt lên: “… có phải con là sao chổi, là đồ xúi quẩy thật không? Con đến nhà nào thì nhà đó không được yên ổn?” Cố Vệ Đông thật không dám tin một đứa bé như Phúc Bảo lại nói ra những lời như vậy. Anh ấy kinh ngạc nhìn bé gái nhỏ xíu. Một bé gái năm tuổi xinh xắn, đôi mắt đen long lanh chứa đầy nỗi hoang mang và bất lực đang ngẩng mặt nhìn mình. Dáng vẻ này của Phúc Bảo làm trái tim anh ấy chùng xuống. Ý thức về trách nhiệm làm cha trào dâng trong lồng ngực.Anh ấy im lặng một lúc lâu rồi ngồi xổm xuống. Anh ấy đưa tay vuốt mái tóc mềm mại của Phúc Bảo lần nữa, giọng thì thào: “Con bé khờ này. Con nói cái gì ngốc nghếch vậy. Lúc đầu mẹ con đã bắt được chữ ‘Phúc’ đó thì con chính là cháu gái của nhà họ Cố. Mẹ con đã dắt con qua cửa nhà họ Cố thì con chính là con gái của ba và mẹ rồi. Có người cha nào lại không cần con của mình chứ? Con là con gái của ba mẹ suốt kiếp này, biết chưa?”Phúc Bảo vẫn chưa hiểu lắm. Mặc dù cô bé có thể nhớ mọi thứ ngay từ khi còn là một đứa bé, nhưng cô bé vẫn chưa thể hình dung rõ ràng về quan hệ giữa người và người, cùng một thứ phức tạp được gọi là lòng người. Phúc Bảo chép miệng, cuối cùng cũng lấy hết can đảm để hỏi: “Vậy, vậy nhà Nhiếp Lão Tam sao lại không cần con nữa? Trước đây con cũng gọi họ là cha mẹ mà!”Phúc Bảo hiểu, tiếng ‘cha mẹ’ mà mình gọi không giống như người khác. Người khác gọi những người sinh ra mình là ba mẹ, đây là lẽ tự nhiên. Còn cô bé chỉ là con nuôi, nên mới được gọi ba gọi mẹ. Kiểu ba mẹ này có thể một ngày nào đó lại không cần cô bé nữa. Cố Vệ Đông nhìn cô gái nhỏ trước mặt gọi mình là ba với đôi mắt đỏ hoe. Một nông dân thô kệch như anh ấy đâu có những suy nghĩ sâu xa đến vậy, nhưng nỗi hoang mang lo lắng của cô bé đã khắc sâu vào lòng anh. Anh ấy thở dài thườn thượt, giơ bàn tay thô ôm lấy cô bé vỗ về. “Con bé ngốc này. Ba nói cho con biết, con là con gái của ba mẹ, cả đời này cũng không thay đổi. Người khác nói con thế nào là chuyện của họ, còn con là con gái của cha mẹ. Dù xảy ra bất cứ chuyện gì, con vẫn là con của cha mẹ.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.