Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thuỳ Lan Minh Nguyệt
Được một lúc thì mọi người ngồi bên dưới mới để ý đến Lãnh Nguyệt đang ngồi bên cạnh thái hậu. Nhìn qua thì không thấy hợp mắt cho lắm.Thái hậu thì mặc một bộ phượng an bào do cẩm tua phường làm ra, màu sắc cũng không có sặc sỡ, hoạ tiết cũng chỉ là phượng bào bình thường chứ không có thêu thêm hay gắn hạt ngọc gì. Tóc bà cũng có phần bạc trắng nhưng không nhiều, tóc được búi đều sang hai bên, gắn thêm vài cây trâm ngọc trông rất hợp mắt.Lãnh Nguyệt thì mặc bộ váy màu xanh thuỷ pha chút lam. Trêи váy của nàng có thêu mấy đám mây trắng như đang phiêu du giữa bầu trời xanh vậy, phần chân váy cũng thêu thêm vài chua chim yến nhỏ đang bay lượn. Nàng vếnh tóc sang hai bên, gắn thêm một cây trâm màu thuỷ bích có mấy sợi tua rua lủng lẳng màu trắng xanh trông rất bình dị.Cảm nhận được vô vàn ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía mình, Lãnh Nguyệt bất đắc dĩ vờ không để tâm tới. Thái hậu cũng cảm nhận được, liền dùng ánh mắt kiên định của mình liếc bọn họ, quân thần nhận được ánh mắt như vậy cũng sợ sệt tránh ánh mắt đi chỗ khác.Hoàng thượng và hoàng hậu cũng không có ngạc nhiên gì! Đơn giản là bởi vì hai người họ đã quen riết rồi!•.•....Hồi ngỏ Lãnh Nguyệt cũng có mấy lần vào cung chơi, gặp được thánh giá của hoàng thượng và hoàng hậu. Thế là cô làm liều một phe vờ như đứa trẻ trong sáng để lừa hai người họ:)). Cô giả vờ bắt chuyện với hai vị theo phong cách ngây thơ không biết gì khiến cho hai vị đế hậu cành thấy quý mến nàng.“Mẫu thân! Tiện nhân kia là ai mà được ngồi phượng an liễn cùng với thái hậu thế?!”“Ta cũng không biết, hình như là con gái út của Lý phủ-Lý tướng quân”“Hừ!Chắc chắn ả dùng mưu kế khiến thái hậu yêu quý rồi!Đáng ghét thật chứ!”“Con không cần lo! Cô ta trông có vẻ ngây thơ đấy!Ta cho người đến bắt giết cô ta không phải là xong à?!” Trong lúc đó, mẹ con của Phương phủ, đại tiểu thư Phương Yến Liên và đại di nương Hoà An Ngữ đang ngồi dưới kia khinh bỉ Lãnh Nguyệt! Hừ?!Chỉ là một con ruồi mà dám trang giàng với mẹ con chúng ta?!Nằm mơ đi tiện nhân!“Mẫu thân! Con có cách này! Đảm bảo cô ta sẽ không có cái lỗ nào để chui xuống đâu!Lỗ chó chưa chắc đã đủ cho cô ta chui haha!”“Con gái ơi! Ăn nói cẩn thận một chút!Trước mắt bao người lại đi dùng ngôn ngữ như vậy thì ta biết để cái mặt nàu vào đâu!?Được rồi con nói nghe xem!”“Thế này, con sẽ đối thơ với cô ta!”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.