Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thuỳ Lan Minh Nguyệt
Ba ngày sau."Chúng ta đi thôi!!" Tiểu Trần- thập tam công chúa háo hức chạy đến xe ngựa, mấy nô tì xung quanh luống cuống sợ cô bị ngã nên chạy đến đỡ.Lãnh Nguyệt cũng không bận tâm đến mấy, háo hức là chuyện bình thường thôi mà. Nàng bình thản lên xe ngựa, ngồi đối diện với Tiểu Trần."Nguyệt tỷ không thấy háo hức sao?" Tiểu Trần tháy nàng như vậy liền mặt vui hỏi."....Có, ta không quen để lộ tính cách ra ngoài thôi!" Chẳng biết nói thế nào cho hợp tình hợp lý cả, bèn nói vậy cho qua.Xe phu thấy đã ổn định bèn bắt đầu cho ngựa chạy, bên trong xe liền giật một cái. Tiểu Trần suýt thì ngã xuông sàn xe, còn Lãnh Nguyệt thì vẫn ngồi vững trêи ghế, một tay nàng giữ lấy Tiểu Trần."Muội không cẩn thận chút nào à?Ngã xuống sàn là mặt bầm dập đấy!" Lãnh Nguyệt chọc nàng một câu, thấy Tiểu Trần đứng vững thì bỏ tay ra.Tiểu Trần mặc cả nói: "Đâu có sao đâu, tại con ngựa nó chạy nhanh thôi mà!Muội trước giờ đều rất cẩn thận!!"."ừ thì muội cẩn thận được chưa?Ngồi vững đi không lại ngã đó". Lãnh Nguyệt không chọc nữa, bèn vờ dặn dò nói. Trong đầu nàng đang nghĩ về truyện của ngày hôm trước....Một ngày trước khi đi nàng có về phủ một chuyến, vừa đặt chân đến cuawrphongf thì cung nhân đến báo."Tam tiểu thư, lão gia mời người qua chính điện."Ha~Cuối cùng cũng đến! Mách lẻo cũng nhanh ghê ta! Nàng thầm cảm thán một câu."Ta biết rồi, đợi ta thay y phục rồi sẽ qua đó" Dù sao cũng xem cô ta bịa đặt được gì đã, chờ một lúc xem sao.Nói rồi nàng mặc kệ cung nhân kia rồi đi vào phòng. "Tham kiến phụ thân" Nàng trầm giọng nói."Qùy xuống cho ta!" Lý lão gia quát lớn, Lãnh Nguyệt mặt đơ rồi quỳ xuống.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.