Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Trọng Sinh Ngư Dân Nữ
“Ngư Nhi, tỷ xuất giá, ta cùng tỷ phu cầu học, trong nhà chỉ còn lại muội chiếu cố cha mẹ cùng hai người đệ đệ, ca ca…,” Trần Hải muốn nói chút lời nói cảm khái gì đó, bị Trần Ngư trợn trắng con mắt không vui đánh gãy.“Đừng nói chua xót như vậy, chiếu cố cha mẹ cùng đệ đệ là việc của ta, ta cam tâm tình nguyện, huynh nếu thực sự cảm tạ ta, thì khảo cái trạng nguyên trở về, thuận tiện cho cha mẹ vẻ vang, cho người Trần gia chân chính ngẩng đầu làm người!” Trần Ngư cảm thấy Trần Hải tâm tính bất định, có chút kiêu ngạo, nếu mình không cho hắn một chút áp lực, nói không chừng trong lòng sẽ nơi lỏng.Trần Hải là mong đợi của mấy người lớn Trần gia, nếu hắn không thi đậu, áp lực của Trần Đào cùng Trần Ba sẽ càng lớn, cũng sẽ làm cho Lâm thị thất vọng, nàng đối với nhi tử này, ký thác hi vọng là kềm chế ở trong lòng.“Yên tâm, ta nhất định sẽ!” Trần Hải vừa nghe, lập tức ngẩng đầu cam đoan, trong đáy mắt tràn đầy nghiêm túc.“Ca, trong nhà huynh cứ yên tâm, chiếu cố tốt chính mình, đừng để cha mẹ lo lắng, biết không?” Trần Ngư ngữ khí có chút ngưng trọng, đột nhiên cảm giác đươc, lớn lên thực không phải một chuyện tốt.Lớn lên, có nghĩa là tách ra. Trần Yến xuất giá, muốn thường xuyên trở về, là không thể. Mà Trần Hải từ khi bắt đầu đi học, thì rất ít về nhà, về sau cho dù không có thi đậu, nhưng cưới vợ, cũng có cuộc sống của mình, thi đậu, thì càng không thể thường xuyên trở về… Tâm lý nghĩ như thế, mất mác liền càng nhiều.Lại là một năm, Trần Ngư mười hai tuổi. Chu Thanh ra ngoài vẫn chưa trở về, tin tức không có, làm cho Chu Tuyết rất là lo lắng, thường thường đứng tại cửa Trần gia nhìn xung quanh, Trần Ngư là có lòng không đủ lực. Nàng không thể làm cho Chu Tuyết để xuống lo lắng, bởi vì trong lòng nàng cũng rất lo lắng, trong lòng đối với Chu Thanh có chút tức giận.Cho dù xông xáo ra ngoài, cũng phải gửi cái tin tức, bằng không thực sự xảy ra chuyện gì, mình liền thảm. Không phải lưng đeo thanh danh khắc phu thì sẽ cô độc cả một đời, ai, Chu Thanh… Chúng ta là ai đang đày đọa ai a!?Ngay tại thời điểm Trần Ngư tâm lý xoắn xuýt, lão phòng Trần gia xảy ra một chuyện lớn.Hôm đó, Trần Ngư cùng Chu Tuyết mang đôi song bào thai ở trong sân chơi, bọn hắn biểu tình muôn màu muôn vẻ, chọc Trần Ngư cười nước mắt đều ra, Lâm thị ở bên cạnh bận rộn thì bất đắc dĩ nhìn Trần Ngư nói: “Con còn cười, xem bọn hắn bị con dọa…,”“Hì hì, thực là khả ái muốn chết, tỷ tỷ yêu chết các đệ,” Trần Ngư vừa nói, vừa đem hai tiểu tử nhìn mình phát ngốc vân vê ở trong ngực hung hăng hôn một cái, ngay cả Chu Tuyết cũng nhịn không được cười.“Ngư Nhi tỷ, tỷ xem bọn hắn…,” Đôi sinh đôi bị nhiệt tình của Ngư Nhi dọa đến muốn khóc không khóc được chọc Chu Tuyết cũng nhịn không được cùng vui vẻ, trên mặt tươi cười tràn đầy vui vẻ chân thành, cùng nhát gan ban đầu khác biệt rất lớn.Ở chỗ này, mỗi người đều thực lòng thương nàng, có thể nói Trần Ngư có, nàng cũng có, cái gì ăn ngon uống ngon, mọi người đều chiếu cố nàng, làm cho nàng cảm thụ được thân tình mình vẫn khát vọng, đối với người Trần gia rất là ỷ lại.“Nương, ca ca cùng tỷ phu ra ngoài xong, để cho tỷ tỷ tới nhà ta đi!?” Trần Ngư nghĩ đến cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lâm thị nói.Lâm thị vừa nghe, cau mày nghĩ một chút sau đó lắc lắc đầu nói: “Không được, tỷ phu con ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại bà bà của tỷ con, nàng một người cũng rất cô đơn, để tỷ tỷ con giúp đỡ nhiều một chút, nàng thực thương tỷ con, so với nương còn cẩn thận hơn.” Nói về bà bà của nữ nhi, Lâm thị cũng là chan chứa vui mừng.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.