Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vương Gia Đã Bị Ta Thu Phục
Hoàng Ngọc Nhi lại chớp mắt thân nhiên nói: "Thϊế͙p͙ thân không nói linh tinh, thϊế͙p͙ thân chỉ nói hộ lòng ngài thôi, lẽ nào thϊế͙p͙ thân nói sai rồi sao, ngài không lưu luyến mỹ nhân sao?"Nói xong cũng không quan tâm hắn có trả lời hay không trực tiếp rời đi, nàng đã hứa với Oanh Nhi sẽ làm điểm tâm cho bé.Hoàng Ngọc Nhi hướng nhà bếp mà đi, Mạc Thanh Hàn lại nhìn nàng không rõ cảm xúc, nàng nói vậy là ý gì, lẽ nào lại ghen sao? Không đúng, nhìn bộ dạng nàng không giống như ghen tuôngTiểu Mai đi lấy y phục cho Oanh Nhi trêи đường về nhìn thấy một người trông rất quen, người đó cách nặng hơi xa, Tiểu Mai đi lại gần, khi nhìn trêи trán người đó có một vết bởi hình trăng khuyết mới ngắn người đó có một vết bớt hình trăng khuyết mới ngắn ra, miệng lầm bầm kêu, "A Lực ca caTiểu Mai định thần lại muốn lại gần hơn thì người đó đã biến mất không thấy, nàng thẫn thờ đi về Thanh Mai Viện đúng lúc gặp phải Hoàng Ngọc Nhi mới từ nhà bếp về theo sau còn có một nô tỷ đang cầm hộp thức ăn. “Tiểu Mai, em làm sao vậy?" Hoàng Ngọc Nhi hỏi, Tiểu Mai không phải bị bắt nạt đó chứ. “Vương phi, lúc nãy ở hoa viên em nhìn thấy một người rất giống A Lực ca ca." Tiểu Mai có chút buồn bà nói. “Em chắc không?" Hoàng Ngọc Nhi nghỉ hoặc hỏi, nàng ấy nói thấy A Lực gì đó đáng lẽ phải vui mừng chứ sao nhìn bộ dạng lại ngơ ngác như này, "Lúc đầu em không chắc nhưng sau đó nhìn thấy viết bởi hình cung khuyết trêи trần người đó em biết người đó chính là huynh ấy, có điều lúc đó em không kịp đến xem thì huynh ấy đã rời đi rồi." Tiểu Mai kϊƈɦ động kể lại, nếu lúc đó nàng không thất thân thì có thể gặp được người đó rồi. “Không sao, nếu người đó ở trong phủ thì sớm muộn gì em cũng sẽ gặp thôi." Hoàng Ngọc Nhi lên tiếng an ui.Mấy ngày liền Mạc Thanh Hàn cứ đến buổi tối lại qua Thanh Mai Viên nhờ nàng thay băng, tối nay cũng như vậy, lần này đi theo hắn lại là Phi Hồ. "Vương gia vết thương của ngài cũng lành rồi, không cần đến chỗ ta thay băng nữa đâu." Hoàng Ngọc Nhi nhìn nam nhân ung dung ngồi ghế uống trà nói. Tối qua nàng cũng đã nói với hắn rồi sao bây giờ hắn còn đến đây. “Bổn vương đến đưa cái này cho ngươi." Mạc Thanh Hàn lấy ra một phong thư, Hoàng Ngọc Nhi nhận lấy mở ra, là thư mời của phủ Thái Ủy, tuần sau phủ Thái Uy tổ chức tiệc mừng thọ sáu mươi cho lão thái thái nên gửi thiệp đến Ngũ vương phủ. "Vương gia sẽ đi sao?" Hoàng Ngọc Nhi đọc xong thư rồi hỏi. “Phủ Thái Ủy mời bổn vương ít nhiều cũng phải nể mặt." Mạc Thanh Hàn nhản nhạt nói, Thái Ủy dù gì cũng là quan nhất phẩm trong triều lại được phun hoàng nể trọng, hàn cho dù không nề mặt ông là cũng phải nề mặt phụ hoàng. Thật ra hắn cũng không cần phải đi nhưng hắn muốn xác nhận một chuyện, cho nên hắn mới đi "Vậy ta cũng phải đi sao?" Hoàng Ngọc Nhi dò hỏi, nàng đã cắt đứt quan hệ với phủ Thái Ủy rồi, thật sự không muốn đến "Ngươi nói xem?" Mạc Thanh Hàn liếc mắt nhìn nàng, nhàn nhạt nói. “Vương gia người cũng biết ta với phủ Thái Ủy đã cắt đứt, ta không để Hoàng Ngọc Nhi nói hết lời Mạc ThanhHàn lại nói: "Người là vương phi của bổn vương, ngudi phai di."Hoàng Ngọc Nhi nghe hắn nói vậy ngờ vực nhìn hắn, lại không lên tiếng phản bác, lần này dủ thế nào nàng cũng phải đi không thể nghi ngờ.Lúc này Tiểu Mai bưng trà lên vừa vào đến cửa hàng liền sửng người, khay trà trêи tay xém chút rơi xuống cũng may Phi Hồ gần đó nhanh tay lẹ mắt đỡ giúp nàng.Tiểu Mai nhìn chăm chăm Phi Hồ kim nên không gọi hắn, ở đây còn có vương gia cùng vương phi nàng không thể tùy tiện nhận bừa, lỡ may hắn không nhận ra nàng như vậy sẽ thật xấu hổ.Hoàng Ngọc Nhi tinh ý nhìn ra được Tiểu Mai khác thường, thấy nàng ấy cứ nhìn Phi Hổ, nàng cũng quay sang nhìn hắn, nam nhân này cao to cường trắng, nước da hơi ngăm đen, dáng người răn chắc nhìn tổng thể cũng coi như khôi ngô tuấn tú nhưng khuôn mặt lại có chút cứng đơ mắt không dám nhìn thắng như muốn tránh né.Hoàng Ngọc Nhi lại nhìn thấy trêи trán hắn có một vết bớt, nhìn kỹ hình như là vết bớt cung khuyết lẽ nào A Lực ca ca mà Tiểu Mai nói đến chính là hắn, Mạc Thanh Hàn thấy Hoàng Ngọc Nhi cứ nhìn chăm chăm nam nhân khác có chút không vui lên tiếng: "Người đang nhìn cái gì?”Nghe Mạc Thanh Hàn gọi Hoàng Ngọc Nhi lúc này mới khôi phục lại tinh thần, nàng lại nhìn sang Tiểu Mai, thấy nàng ấy đã đỏ hồng con mắt nàng không nhìn được nói nhỏ với Mạc Thanh Hàn, “Vương gia, chúng ta vào phòng ta một lát được không, ta có chuyện muốn nói với ngàiMạc Thanh Hàn nghỉ hoặc nhìn nàng nhưng vẫn theo vào, bên ngoài chỉ còn lại Tiểu Mai và Phi Hổ.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.