Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Vương Tuyết Nghi
Tư Đồ Tư sau khi sử lí vài công việc quan trọng liền vội vã chạy về phủ ngay lập tức, hắn đợi không được muốn nhìn thấy nàng, kì thực chỉ mới có nửa ngày, hắn lại cảm thấy thật lâu, trong đầu lúc nào cũng hiện lên dung nhan kia.Tư Đồ Duẫn xoay người nhìn thấy tam ca của mình hôm nay lại lạ thường vội vã đang đi như chạy đến. Khóe miệng hắn mỉm cười.Tư Đồ Tư nhìn thấy Tư Đồ Duẫn đứng trong hậu viên của mình, trong mắt lóe lên một tia âm hiểm, hắn đã thấy gì rồi? Nhưng khóe miệng lại mỉm cười thong thả đi tới: “Ngũ đệ có việc tìm ca ca sao?”Tư Đồ Duẫn khoái trá cười to, vui vẻ lôi kéo Tư Đồ Tư “Hoàng huynh! Tiểu đệ hôm nay thật buồn, muốn cùng huynh chơi cờ, có được không?”“Sao lại không được, đã lâu không gặp, nào! Chơi một ván.” Tên này, xem ra không có nhìn thấy nàng, chết tiệt, hôm nào không đến, thời điểm này lại đến, xem ra hắn phải cẩn thận giấu nàng thật kĩ rồi.Tư Đồ Duẫn trong lòng cười lạnh, xem ra nàng kia thật sự là người hoàng huynh mang về, nhìn phản ứng của hắn, có lẽ là muốn giữ kín nàng làm của riêng rồi. Hoàng huynh a hoàng huynh! Ngươi có bản lãnh thì giấu nàng cho tốt, nếu không ngày mai không biết ngươi có còn nhìn thấy nàng?Thoáng cái, trời đã tối, vương phủ đèn đuốc thắp sáng trên từng đường đi.Trong phòng, Vương Tuyết Nghi đã nhanh chóng khôi phục công lực, khiến nàng thật kinh ngạc, bình thường, nàng cũng phải mất ba đến bốn ngày mới có thể khôi phục hoàn toàn, nhưng bây giờ chỉ cần có nửa ngày. Nghi ngờ trong lòng nhưng rất nhanh bị nàng bỏ qua, trước mắt tối nay liền tìm cách trốn đi quan trọng hơn.Trong lúc nàng đang suy nghĩ, đột nhiên có một luồng gió lạnh áp vào cổ nàng, nhìn xuống, là một cái thủy chủ (con dao nhỏ) kề vào cổ nàng.“Ngồi yên! Không được la lớn, nếu không đừng trách” giọng nói trầm đầy sát khí vang lên phía sau.“Ta không la, không la. Ngươi bỏ cái này xuống trước được không? Ta không dám chạy đâu a!” Nói giỡn, đao kề ngang cổ, người này có thể vào phòng mà không bị nàng phát hiện thì thân thủ không cần phải nói cao hơn nàng biết bao nhiêu. Phải bình tĩnh, không cẩn thận thì cổ của nàng…Giọng nói của nàng khẩn trương, ôn nhu mềm mại khiến hắc y nhân phía sau nàng có chút ngẩn người, hắn lần đầu tiên nghe được âm thanh hay đến như vậy, bởi vì đứng gần nàng, hắn ngửi được hương thơm nhẹ nhàng thanh mát trên người nàng, tâm càng nhộn nhạo. Làm sát thủ nhiều năm như vậy, tâm cứng như sắt đá, lại dễ dàng bị nàng làm tan ra. Hắn giật mình tỉnh lại, giọng nói phát ra có chút không được tự nhiên. Bỏ thủy chủ xuống, hắn đi đến trước mặt nàng, tay giơ lên cái một cái áo choàng đen.“Mau mặc vào rồi…” Một giây kia chứng kiến dung nhan của nàng, hắc y nhân toàn thân cứng đờ, ánh mắt ngây dại nhìn nàng, cái áo trên tay rơi từ khi nào. Hắn quả thật không thể tin, không thể tin! Trước mắt là như thế nào mỹ nữ!Vương Tuyết Nghi phát hiện, thì ra xinh đẹp không phải lúc nào cũng phiền phức, tỉ như hiện tại, trong lúc nguy hiểm nàng có thể lợi dụng để tìm sơ hở thoát thân.“Vị đại hiệp này, áo ta đã mặc rồi!” Vương Tuyết Nghi nhẹ giọng cẩn thận hỏi, trong lòng cảm thấy bất an, chẳng lẽ người trên đại lục này đều lợi hại như vậy?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.