Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Yêu Nghiệt đỡ trán, thì ra vợ xoắn xuýt lâu như vậy không phải đang trách hắn trêu chọc cô, mà là đang trách hắn khen cô dễ thương à? Được rồi, hắn cũng biết con gái không cao không đẹp không xuất sắc mới có thể bị khen là dễ thương. Nhưng đây không phải là còn có một loại tình huống khác hay sao. Ngốc ơi là ngốc cũng sẽ được gọi là dễ thương đó!Nhưng mà cái này hắn không thể nói, chỉ có thể ha ha cười gượng hai tiếng, “Ý của anh là cho dù em không cao không đẹp không xuất sắc, thì ở trong lòng của anh cũng vẫn có thể được yêu.”Đậu Đậu bị lời tỏ tình này làm ngơ ngác, nháy mắt mấy cái, rồi lại nháy mắt thêm mấy cái nữa, gương mặt không khỏi đỏ lên.Được rồi, nhìn vào việc hắn nói dễ nghe như vậy, tha thứ cho hắn vậy ~Thấy bà mẹ nhà mình dễ dụ như thế, Biển Biển bất đắc dĩ nhún vai: Xem ra ở trong cái nhà này, anh mới thật sự là kẻ chịu trách nhiệm về IQ đó ~Viên Viên nghi hoặc: Cái gì là chịu trách nhiệm về mặt IQ chứ?Biển Biển: Hừ ~ trứng ngốc như em chắc chắn sẽ không hiểu đâu.Viên Viên quả thực không hiểu ý của câu chịu trách nhiệm về IQ là gì, nhưng ý của từ trứng ngốc thì cô bé vẫn hiểu.Lại nói nó là trứng ngốc, em trai thật là đáng ghét! Phải dạy dỗ nó một chút, cho nó biết ai mới là chị lớn trong nhà!Nghĩ tới đây, Viên Viên lộc cộc điều khiển thân thể linh hoạt xông về phía Biển Biển.Vì vậy một quả trứng màu trắng mập mạp linh hoạt lăn về phía Biển Biển, càng ngày càng gần, càng ngày càng gần. Theo một tiếng cạch khi nhảy lên rồi lại hạ xuống của Biển Biển, trứng trắng mập mạp không phanh lại được, ngựa không ngừng vó mà bay ra từ trên khay trà thủy tinh.Vào giờ phút này trong nội tâm Viên Viên gần như hỏng mất: Á! Ba ba! Mau cứu con đi! Con sẽ vỡ mất hu hu hu...Biển Biển khoanh tay: Đáng đời, ai bảo em ám toán anh cơ.Viên Viên: Hu hu hu, ba ơi, mau cứu con đi, con không dám nữa đâu hu hu hu...Lúc Đậu Đậu phát hiện ra chuyện bất thường chạy ra đỡ lấy thì cũng đã muộn rồi, “bụp” một tiếng, trứng tròn vo rơi vào thùng rác ở góc tường. Nghe thấy tiếng “bụp” kia, trái tim của cô cũng muốn nhảy ra từ trong cổ họng. Cô lại nhìn Yêu Nghiệt, nghe thấy con gái cầu cứu mà vẫn thờ ơ, chỉ lo vỗ lưng vợ an ủi, “Đừng sợ đừng sợ, không vỡ được đâu. Tin anh đi.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.