Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thuỳ Lan Minh Nguyệt
Đúng là bị quấn vào mấy cái cung đình gì đó không tốt!!! Biết vậy lúc đó đã không đưa ra ý kiến rồi....“...Nguyệt tỷ tỷ nhìn trêи trời kìa?!!” Tiểu Trần vừa nói vừa đưa ngón trỏ chỉ lên trêи. “Hả?!” Theo hướng ngón tay Tiểu Trần chỉ, xa xa góc trời có một luồng khói rất sáng, giống như nham thạch núi lửa vậy. Mọi người cũng túm ba túm tư lại tò mò. Dần dần luồn sáng..Không! Nguồi khói màu vàng cam đó nổ lớn một cái, hiện lên một thân phượng hoàng yêu vũ hiện ra.....“Đó là phượng hoàng trong truyền thuyết?! Một trong những cổ thú của thiên niên hoàng phủ trú?!!” “Đúng là hiện tượng lạ!!Không nghĩ đến có một ngày lại gặp được cổ thú được xem là mạnh nhất đấy!!” “Nhưng.....hình như nó đang tiến đến chỗ chúng ta thì phải?!!!” Đúng như người kia nói, cổ thú phượng hoàng xác thực là đang vỗ cái cạnh to lớn kia đến chỗ này....Dân chúng bắt đầu chạy tán loạn hết lên, mấy khu hàng thì tang haong hết cả, trái cây hao quả rơi hết xuống đất, từ một khu chợ tấp nập liền trong một nốt nhạc trở thành một khu chợ vắng vẻ. “Nguyệt tỷ tỷ, chúng ta mau chạy đi!!!!” Tiểu Trần kéo tay Lãnh Nguyệt một cách nhanh chóng, vừa nói cô vừa cuống cuồng lên, giọng nói có chút khẩn trương. “....không sao, muội ra chỗ nào an toàn đứng đi! Ta đi xem chút!” Nói xong nàng chạy đi luôn.Tiểu Trần định chạy theo nhưng nhớ đến hình ảnh phượng hoàng gào thét liền sợ hãi, đứng đơ ở đó một líc thì chợt nhớ ra hai người kia?!“À đúng rồi?! Thất ca với cửu ca đâu rồi nhỉ?” Nhìn xung quanh thì thấy mỗi chiếc xe ngựa, ngựa thì chạy mất tiêu, còn mỗi cái xe trống không bên trong..... “Thôi kệ đi, đi trốn trước đã rồi tính sau!” Lo cho bản thân trước đã rồi sau cùng hãy quan tâm đến người khác!Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.