Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Thuỳ Lan Minh Nguyệt
“Từ đâu mà ngươi có miếng ngọc bội này?!” Con phượng hoàng kinh hoảng nói. Ngọc bội mà cô nàng kia đeo rất giống với ngọc bội mà chủ nhân hắn đeo.“....Ngươi nói miếng ngọc bội này? Không biết, từ nhỏ ta đã đeo nó rồi, đeo nhiều nên ta quen luôn” Ai mà biết được miếng ngọc bội này từ đâu ra?! Ngay cả nàng vòn thắc mắc nữa là....“Mà ngươi gọi ta lại làm gì?! Hỏi miếng ngọc bội này thôi hả?” Tự dưng gọi mình quay lại để hỏi miếng ngọc bội?! Nghe có hợp lí không cơ chứ lại?!Phụng hoàng kia bỗng dưng đưnga bata động một lúc, nó thu nhỏ mình lại, đầu cúi xuống nói.“Tham kiến chủ nhân!”“...Hả? Cái gì mà chủ nhân?!!” Cái gì vậy trời?! Tự nhiên lại kêu mình bằng chủ nhân? Con phụng hoàng đó có bị lag không vậy?!?!“....Ngươi xác định là chủ nhân thứ hai của ta!Miếng ngọc bội ngươi đang đeo chính là bằng chứng!!""Phượng hoàng khó có thể tin được.....Chủ nhân thứ hai?! Nghãi là chủ nhân kia của nó cũng có đeo miếng ngọc bội này? Chẳng lẽ là trùng hợp? Hay là......""Chủ nhân của ngươi có nói cho ngươi nghe về lai lịch của miếng ngọc bội này không?""""Có nói qua một chút. Ngài ấy nói hồi còn nhỏ có tặng miếng ngọc bội này cho một cô gái, hai người tuy chơi với nhau không lâu nhưng lại rất thân. Đến khi ngài ấy 11 tuổi liền phải đi đến chiến trường diệt giặc cứu nước, từ đó cô gái đó cũng biệt tăm mất tích!Ngài ấy nói với ta rằng, nếu như nhìn thấy một nửa miếng ngọc bội giống với miếng ngọc hắn đang đeo thì xác định cô là nữ chủ nhân của ta!""""Vậy có nghĩa là chủ nhân của ngươi có quen biết với ta đi?” Nó gật gật đầu trả lời, xung quanh rơi vào trầm tư....“.......Vậy chủ nhân kia của ngươi đâu?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.