Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ
Khi đã nắm được phương thức đối phó, thì bầy ma thú này không làm khó nổi các học sinh.
Dựa vào kinh nghiệm thực chiến ba năm qua, khả năng phối hợp của cả nhóm đã được rèn luyện đến vô cùng ăn ý.Chỉ vừa liếc mắt nhìn nhau, liền biết tiếp theo mình cần làm gì để hỗ trợ đồng đội.Đặc biệt là Charles, phản ứng nhanh nhạy chính là ưu thế giúp hắn kịp thời thoát khỏi móng vuốt ma thú.Giờ tất cả mới nhận ra, những bài học gian khổ mà Khuynh Diễm huấn luyện "đày đọa", thật sự có tác dụng cứu mạng lúc nguy cấp.Không bao lâu sau, đàn ma thú đều bị diệt gọn, nhóm học sinh vỗ tay ăn mừng.Nhưng giữa bầu không khí náo nhiệt, Charles chợt nhìn thấy Mộ Ngôn chầm chậm giơ tay chỉ ra sau lưng mình…Charles còn chưa kịp quay đầu, thì một bóng đen đã dần dần mọc lên, che đi ánh nắng mặt trời phủ xuống thân thể hắn.Mộ Ngôn bắt hai bàn tay làm thành chiếc loa nhỏ, lo lắng gọi với theo: "Cô giáo... cẩn thận… nha!"Khuynh Diễm không quay đầu mà chỉ phất phất tay với hắn, ý nói đừng lo cho cô.Nhưng Mộ Ngôn vẫn thấy cực kỳ căng thẳng, hắn thậm chí không dám chớp mắt, nín thở dõi theo từng động tác của Khuynh Diễm.
Lửa đỏ rực chậm rãi liếm lên đỉnh đầu khổng lồ của con thú phát cuồng, tốc độ lan đi càng lúc càng nhanh, càng lúc càng quyết liệt dữ tợn.Đến cuối cùng, giữa không trung chỉ còn một thiếu nữ đứng trên đỉnh núi cháy rực lửa, mái tóc vàng tung bay hòa cùng ánh đỏ, hình ảnh cô trông như kỵ sĩ uy thần.Ma thú hóa thành tòa hỏa sơn liều chết giãy giụa, hai viên hốc mắt đen ngòm của nó căm hận trừng về phía các học sinh.Ầm ầm!Thân thể nó nổ ra tiếng vang cuối cùng!Làn sóng chấn động tạt mạnh khiến kết giới của Khuynh Diễm nứt vỡ, toàn bộ học sinh bên trong đều bị hất văng té ngã.Ngay lúc này, sấm sét chợt giáng xuống từ giữa nền trời đen.Khuynh Diễm nhìn thấy phương hướng chúng nhắm đến chính là mình, vì vậy cô lập tức nhảy qua vòng xoáy không gian né tránh.Nhưng vào phút cuối cùng, luồng sét lại đột ngột chuyển hướng!Tia chớp dữ tợn tàn nhẫn đánh lên thân thể gầy yếu của Mộ Ngôn!Cả người hắn đều đau đến co lại, con ngươi chậm chạp vẫn chưa kịp hiểu thứ trừng phạt đang diễn ra với mình.Thời điểm hắn cảm nhận được cơn đau chạy khắp lục phủ ngũ tạng, thì đã là đạo sấm sét thứ năm giáng xuống.Mộ Ngôn nhắm mắt cam chịu, ngoài sự giày vò đau như lóc da xẻ thịt thì hắn không còn cảm nhận được điều gì nữa.Có khi nào… hắn sẽ chết ở đây không?Sấm sét lần nữa xoẹt đến, nhưng bỗng không còn đau đớn chết đi sống lại.Mộ Ngôn cố mở đôi mắt mơ hồ, sau mấy giây chậm chạp thì đồng tử hắn chợt đong đầy hoảng hốt, giọng nói run rẩy vì bị cơn đau bào mòn: "Cô giáo... mau chạy... đau… lắm...""Tôi không đau." Khuynh Diễm cắn răng che trước người hắn.Mộ Ngôn cố sức chống tay bò dậy, ôm ngang người cô.Luồng điện đánh lên Khuynh Diễm truyền qua tay chân hắn, khiến hắn đau đến nước mắt ướt đẫm gò má."Cậu đang làm gì! Buông ra!" Khuynh Diễm kéo tay muốn tách hắn khỏi mình.Nhưng thiếu niên bình thường luôn yếu ớt, chẳng biết lúc này lại lấy đâu ra sức mạnh siết chặt cô, liều cả mạng nhỏ đem hai chân đu lên câu lấy thắt lưng cô.Khuôn mặt hắn tái nhợt, mím chặt môi thút thít: "Đau… quá...""Đau thì nhanh buông tôi ra!"Rầm!Mộ Ngôn giật mạnh vì luồng điện co rút chạy dọc thân thể, kiên cường vừa khóc vừa nói rõ từng chữ: "Em… chết... cũng... không... buông…!"
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.